Nghệ Hưng cuộn tròn một khối ngồi dưới sàn nhà trong nhà bếp, lưng cậu tựa vào tường hai tay cầm lấy chén cháo nóng. Nghệ Hưng vừa thổi vừa ăn từng muỗng từng muốn, một cậu bé chưa được 15 tuổi cả cơ thể toàn là vết thương co ro ngồi một góc. Mặc kệ cháo đang nóng chỉ biết bỏ vào miệng ăn cảnh tượng này ai nhìn thấy cũng rơi nước mắt..
Nghệ Hưng rất đói, Ở bệnh viện hai ngày cậu không hề ăn gì ngoài uống nước. Vừa về đến biệt thự lại bị Ngô Diệc Phàm đè xuống giường ko ngừng xỏ xuyên, hắn còn mắng cậu đánh đập cậu một trận rồi mới rời đi. Ngô Diệc Phàm vừa đi Nghệ Hưng lập tức cố lết thân thể đau đớn xuống bếp để tìm gì đó ăn.
Nghệ Hưng ko dám ngồi vào bàn ăn giống như những người khác, cậu sợ lỡ như Ngô Diệc Phàm về tới để hắn nhìn thấy hắn sẽ nổi giận rồi đánh cậu. Cơ thể cậu hiện giờ đang rất đau cậu rất sợ cái cảm giác đau đớn khi bị đánh bị làm nhục, Nghệ Hưng ko muốn sống như vậy cả đời cậu không muốn không muốn một chút nào? Làm ơn hãy có người nào đó xót thương cậu hãy cứu lấy cậu ra khỏi địa ngục ma quỷ này không?
Ngô Diệc Phàm ôm lấy eo Biện Bạch Hiền vào biệt thự, trên cầu thang hai người bọn họ nhìn thấy Nghệ Hưng gầy yếu cố bước từng bước lên lầu.
Nghệ Hưng thấy Ngô Diệc Phàm đã về, cậu sợ hãi cuối đầu xuống không dám nhìn hắn. Hai tay nắm chặt tay vịnh cầu thang đang run, cậu đứng im
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-khong-bang-chet/482342/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.