Hỏi cậu có được không, thật ra là đang hỏi ý kiến của cậu.
Trong mắt Hạ Trầm mang theo lửa, ngọn lửa cuồn cuộn không hề che giấu tình cảm của hắn, nhưng hắn vẫn cố hết sức khống chế chính mình, dùng âm điệu dịu dàng nhất để chờ Quý Bạch gật đầu.
Bị hắn nhìn như vậy, nửa câu Quý Bạch cũng không thể nói ra, chuyện này, loại chuyện thế này... sao lại có người hỏi như thế chứ!!!
Cậu yên lặng oán thầm, nhưng lại không thể kìm nén được trái tim mềm mại của chính mình.
Người này chính là Hạ Trầm.
Người này lạnh lùng, tàn nhẫn, cố chấp, độc ác, chuyện gì hắn cũng không để ý đến, nhưng lại luôn để ý đến cậu.
Một người như vây khi đứng trước mặt cậu lại có thể cất giấu móng vuốt sắc bén, lộ ra đệm thịt mềm mại.
Trong đầu cậu lại hiện lên hình ảnh Hạ Trầm dịu dàng ôm chính mình đang hôn mê bất tỉnh ở kiếp trước. Vành tai Quý Bạch ửng hồng, hít sâu một hơi, ngẩng đầu, hôn lên mặt Hạ Trầm một cái.
Trong đôi mắt đen nhánh của Hạ Trầm, cảm xúc cuồn cuộn dâng trào.
Giọng nói hắn khàn vô cùng, càng tiến tới sát Quý Bạch hơn nữa: "Nghĩa là, có thể hôn phải không?"
Quý Bạch đỏ mặt, dứt khoát nhìn sang hướng khác không nói gì nữa.
Lần này, Hạ Trầm vươn tay, không cho Quý Bạch tránh đi. Yết hầu hắn nhấp nhô mấy lần, sau đó nâng cằm Quý Bạch lên, con ngươi đen nhánh nhìn chăm chú cậu, ý cười dần sâu.
Giống như đang mê hoặc cậu, hắn dùng âm thanh trầm thấp nói: "Quý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-de-yeu-duong-voi-ke-co-chap/1768843/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.