Chương 127
[ Vãn Tình ]
Diệp Vãn Tình giật mình đặt bút xuống: [ Tiểu Cửu? Ngươi sao rồi?] Tiểu Cửu: [ Tạm ổn rồi.] Diệp Vãn Tình nghe vậy thì giãn mày, trên môi lộ ra ý cười nhẹ nhõm.
Đồng hành suốt ba năm nay, tiểu Cửu đã sớm trở thành bạn của nàng.
Lúc này Diệp Vãn Tình mới hỏi: [ Lúc đó đã xảy ra chuyện gì vậy?] Nói đến chuyện này, giọng tiểu Cửu thoáng trở nên nghiêm trọng: [ Vãn Tình, ta đã cảnh báo ngươi rồi.Linh khí trong người ngươi không thuần khiết, chỉ cần sơ sẩy một chút thì sẽ tẩu hỏa nhập ma.]
Diệp Vãn Tình mím môi: [ Lúc đó ta đã…?] Tiểu Cửu: [ Đúng, suýt chút nữa là ngươi đã hoàn toàn rơi vào ma chướng, may sao Chiến Bắc vương phản ứng nhanh nhạy, ngay lập tức đánh ngất ngươi rồi truyền nội lực trấn áp nội khí hỗn loạn trong cơ thể ngươi mới không có chuyện lớn xảy ra.]
Tiểu Cửu lại nói tiếp: [ Tuy cứu kịp, nhưng ma khí đã xâm nhập vào thức hải…không, ma khí đó đã tồn tại từ lúc ngươi sống lại rồi.Mối hận thù ngươi mang trong người là một con quỷ dữ, lần này ngươi mất khống chế, đã để cho con quỷ dữ đó và ma khí vùng lên, cướp đoạt thân xác của ngươi.] Diệp Vãn Tình biết mình có tâm ma, là nơi yếu ớt nhất trong đáy lòng nàng.Nhưng ma khí là cái gì? Diệp Vãn Tình thắc mắc, cũng hỏi ngay, tiểu Cửu trầm mặc một lúc lâu.
Tiểu Cửu: [ Là lỗi của ta…] Diệp Vãn Tình nhíu mày, im lặng nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-lam-me-ke-cua-chong-cu/1405482/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.