Khi trời lạnh hơn một chút, người Địch co đầu rụt cổ quay về thảo nguyên mênh mông bát ngát.
Hạ Triều Sinh và Mục Như Quy đón năm mới ở ải Gia Hưng.
Năm mới ở biên quan cũng không quá náo nhiệt, chỉ là trong không khí có thêm hương thơm của thịt.
Hạ Triều Sinh dậy sớm, để Hạ Hoa thay một bộ kính trang sạch sẽ gọn gàng cho mình.
"Tiểu Hầu gia gầy rồi." Hạ Hoa vừa giúp cậu mặc quần áo, vừa hít mũi.
Bộ quần áo này được làm khi Hạ Triều Sinh chưa ngã bệnh, hiện giờ đương nhiên có hơi rộng.
Hạ Triều Sinh nhướng mày nhìn gương đồng, trong bóng dáng mơ hồ dường như nhìn thấy sắc mặt rạng rỡ của mình năm xưa, sau đó cong môi, có hơi bất đắc dĩ lắc đầu.
Thân là tiểu Hầu gia của phủ Trấn Quốc Hầu, bộ y phục này đương nhiên được may rất đẹp.
Vải vóc đều là những tấm được sử dụng trong cung, bên trên thêu hoa văn tường vân, tinh tế tựa như mây tía ở chân trời.
Chỉ là dù quần áo có đẹp đến đâu, hiện tại mặc trên người cậu, đều trở thành vật trưng bày.
Hồng Ngũ thắt chặt đai lưng, sau đó, khoác áo choàng lên cho cậu, rồi sốt ruột đưa lò sưởi tay qua: "Tiểu Hầu gia, mau ôm đi ạ, tuyệt đối đừng để bị đông lạnh."
Hạ Triều Sinh há mồm, muốn nói "Sao bị đông lạnh được", kết quả còn chưa kịp cử động đầu lưỡi, đã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-thanh-tran-quy-trong-tay-de-vuong/2795292/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.