"Ta..." Mục Như Quy nóng lòng muốn giải thích, lại bị Hạ Triều Sinh che kín miệng.
Cậu nghiêng đầu, đợi những du khách phía sau đi hết, mới thu lại ống tay áo, hừ nhẹ nói: "Hòa nhau."
Mục Như Quy bất mãn nhíu mày, dường như cảm thấy hoa rơi trên người cậu khiến sự việc trở nên nghiêm trọng hơn, nhưng vẫn sáng suốt không phản bác lại.
Hạ Triều Sinh dắt tay Cửu thúc lần nữa: "Đi thôi, Thập nhất hoàng tử điện hạ đang chờ chúng ta đó."
Bọn họ quay về chỗ cái đèn hình con thỏ lúc trước.
Mục Như Ý vẫn còn đang chơi hoa, nghe thấy giọng nói của Hạ Triều Sinh, xoay người cười hì hì ném mấy đóa hoa lên người cậu.
Mục Như Quy vất vả lắm mới bình tĩnh lại, bây giờ thái dương nháy mắt nổi gân xanh.
Hạ Triều Sinh nhịn cười, khom lưng: "Tiểu công tử, con có biết ném hoa lên người ta là có ý gì không?"
Mục Như Ý chắp tay sau người, thành thục gật đầu: "Biết chứ, mẫu phi nói, ném hoa lên người ai là có thể gả cho người đó!"
"Nhưng ta đã gả chồng rồi!"
Mục Như Ý buồn bực hỏi lại: "Đúng là tiên sinh đã gả chồng, còn do phụ hoàng tứ hôn... Nhưng tiên sinh vẫn chưa cưới vợ, chẳng lẽ không thể chờ con lớn lên rồi cưới con sao?"
Hạ Triều Sinh không nhịn được bật cười.
Mục Như Quy cũng không thể nhịn được nữa, duỗi tay xách cổ áo Mục Như Ý, ném hoàng tử đang bối rối đến trước mặt Hải thị.
Mục Như Ý đương nhiên không phục, cố gắng duỗi chân: "Cửu thúc?"
Mục Như Quy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-thanh-tran-quy-trong-tay-de-vuong/2795309/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.