Hạ Hoa suýt nữa tức đến mức ngất xỉu, nàng đi ra khỏi phòng ngủ, kéo tay Thu Thiền, nhỏ giọng nói thầm: "Vương gia cãi nhau với tiểu Hầu gia, sao tiểu Hầu gia vẫn không chịu về phủ Hầu chứ?"
Thu Thiền bị nàng kéo đến mức lảo đảo, bật cười nói: "Tỷ tỷ tốt của ta ơi, tỷ làm sao vậy? Thường ngày đều là tỷ kéo ta, không cho ta gây chuyện, sao hôm nay cũng bắt đầu nói mấy lời vớ vẩn thế?"
"Ta cũng vì lo lắng thôi." Hạ Hoa nhanh chóng bình tĩnh lại, rầu rĩ nói, "Trước khi tiểu Hầu gia gả vào phủ Vương, phu nhân đã cố ý dặn dò ta, nếu Vương gia đối xử với tiểu Hầu gia không tốt, dù thế nào ta cũng phải khuyên ngài ấy hòa ly."
Thu Thiền hơi ngây người: "Tỷ tỷ tốt của ta, càng nói càng không ra thể thống gì... Lúc tiểu Hầu gia xuống xe ngựa, không phải vẫn còn khá tốt với Vương gia sao?"
"Ban nãy cãi nhau, Vương gia trực tiếp bỏ lại tiểu Hầu gia của chúng ta trong phòng!"
"Ôi trời." Thu Thiền thở dài, "Sau đó thì sao?"
"Còn sau đó gì nữa?" Hạ Hoa hỏi lại, "Từ nhỏ đến lớn, tiểu Hầu gia của chúng ta chưa từng chịu ấm ức như vậy!"
"Tỷ tỷ ơi, có ai thành hôn rồi mà không cãi nhau đâu." Trái tim treo cao của Thu Thiền cũng hạ xuống bụng, "Tỷ là người hầu của phủ Hầu, không biết phu thê nghèo hèn bên ngoài có thể cãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-thanh-tran-quy-trong-tay-de-vuong/2795308/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.