Mưa to trút xuống.
Kim Ngô Vệ tựa như một con sông vàng trào ra ngoài từ trong hoàng thành.
Triều đình của Đại Lương đã lâu rồi không bị rung chuyển.
Các triều thần già đều tránh ở nhà, nhớ lại quá khứ, nghĩ đến hình ảnh năm đó khi Mục Như Quy đăng cơ.
Những quan viên già đều vô cùng sợ hãi, run giọng dặn dò mấy đứa con nhỏ trong nhà: "Chớ nên nảy sinh lòng khác!"
Giang sơn của Mục gia trước nay không thiếu cảnh tắm máu tươi.
Chỉ là lần này lửa giận của bệ hạ đến đột ngột, chỉ có cận thần mới mơ hồ biết được một chút ít chân tướng —— Vương gia mà bệ hạ tín nhiệm nhất thế mà chỉ vì thuận miệng nhận xét mấy bức tranh, chưa ra cung đã bị người ta hạ độc, tính mạng bị đe dọa.
Những triều thần từng dâng tranh phút chốc đều cảm thấy bất an, sợ Kim Ngô Vệ dừng trước cửa nhà mình, rơi vào kết cục cả nhà bị xử trảm.
Trong lòng vô cùng run sợ, cũng càng thêm hối hận.
Quan tâm cái gì chả được, một hai phải quan tâm đến chuyện bệ hạ phong hậu làm gì?
Đúng là... đúng là hồ đồ!
Cũng may, Kim Ngô Vệ mặc kệ những người dâng tranh, chỉ tìm người hạ độc.
Bọn họ chia thành nhiều nhóm, dừng trước cửa nhà của một vài quan viên quan trọng trong triều.
Cửa phủ đóng chặt bị phá tung, những quan lại quyền quý ngày xưa liên quan đến hoàng thân quốc thích đều trở thành tù nhân.
Trong một tháng ngắn ngủi, kẻ cần bị xét nhà thì xét nhà, ai cần bị tống vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-thanh-tran-quy-trong-tay-de-vuong/2795343/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.