“Mục Ninh, em biết anh khó có thể chấp nhận những gì em vừa nói, nhưng đó thực sự không phải là một cơn ác mộng, tất cả đều do em đích thân trải qua! Em đã sống lại, hoặc cũng có thể là thời gian đảo ngược. Ông trời cho em cơ hội này là để em trả thù! Em phải thiêu chec toàn bộ người nhà họ Lưu, cho dù không thể thiếu chec thì em cũng sẽ giet chec họ…”
Mục Ninh ôm lấy người đang điên cuồng là tôi, nhẹ nhàng vỗ về.
Đợi đến khi tôi bình tĩnh lại, anh mới hôn lên môi tôi và nói: “Tại sao người được sống lại không phải là anh? Em rất sợ đau em không nên nhớ những ký ức đau thương ấy.”
Anh đang khóc, nước mắt chảy dài trên cổ tôi.
Suốt đêm nay, tôi nói chuyện với anh ấy về đám cháy ở kiếp trước và kế hoạch của tôi ở kiếp này.
Trời sáng, tôi lấy điện thoại ra xem giờ.
“Bây giờ là 8 giờ sáng, khoảng 8 giờ 20 phút, điện thoại của em sẽ đổ chuông, mẹ em bị ngã bong gân ở chân và muốn em đưa bà đến bệnh viện.”
8 giờ 23 phút, quả nhiên đúng như những gì tôi nói, mẹ tôi bị bong gân chân, bà gọi điện hỏi tôi có thời gian đưa bà đến bệnh viện không.
Lúc này, chồng hoàn toàn đã tin những gì tôi nói.
Có anh ấy giúp đỡ, áp lực đè nặng trong tôi đã vơi đi rất nhiều.
Chồng tôi kiểm tra kế hoạch của tôi, phát hiện ra một lỗ hổng.
8.
“Những thùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-toi-gap-lua-bo-tan-tay-ba-hang-xom/766821/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.