Tôi nhìn lên bầu trời xanh thẳm xa xăm.
Nở một nụ cười nhẹ.
“Chúc mừng anh.”
“Anh sắp được làm bố rồi.”
Tôi chậm rãi nói tiếp, giọng điệu như trêu chọc:
“Nhưng tôi có một lời khuyên cho anh…”
Tôi nhớ lại một số manh mối mình từng điều tra được ở kiếp trước, khóe môi nhếch lên đầy vẻ hả hê.
“Tốt nhất là đi xét nghiệm ADN đi.”
“Không thì có ngày bị đội nón xanh lúc nào cũng không hay đâu.”
Phó Tây Thâm đứng đó, hoàn toàn mơ hồ.
Ánh mắt anh ta nhìn tôi đầy phức tạp.
Tôi không quan tâm, đẩy xe lăn quay đi.
Nhưng anh ta bỗng gọi tôi lại:
“An An…”
“Tại sao chúng ta lại trở thành thế này?”
Tôi khựng lại trong giây lát, nhưng không trả lời.
Sau ngày hôm đó, Phó Tây Thâm không còn đến làm phiền tôi nữa.
Nghe Tôn Phong nói, anh ta đã bị sa thải.
Lý do là vì hộp đen của chiếc máy bay gặp nạn đã được giải mã.
Dữ liệu cho thấy, trước khi cất cánh, tất cả các hệ thống đều không có vấn đề gì.
Nguyên nhân thực sự gây ra vụ tai nạn, là do hệ thống điều khiển bị khóa quá lâu.
Mà người đã khóa hệ thống đó, chính là Phó Tây Thâm.
Trong khoảng thời gian đó, anh ta đã rời khỏi buồng lái và không cho phép cơ phó điều khiển máy bay.
Mà lúc đó, anh ta đang làm gì?
Anh ta đang ở trong nhà vệ sinh với Ninh Hi.
Không chỉ vậy, anh ta còn cẩu thả trong quá trình kiểm tra thiết bị cứu hộ.
Khiến số lượng thiết bị không đủ, suýt nữa đã có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-toi-mac-ke-vi-hon-phu-cuu-bach-nguyet-quang/2453264/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.