Cơn đau xương cốt vỡ vụn như ngàn mũi kim đâm vào não, mồ hôi lạnh lập tức túa ra trên trán Cảnh Lan.
Gã chuyển thế bị động thành chủ động, lao thẳng về phía trước tấn công!
Cận Văn Tu cũng thuận thế buông lỏng cổ tay đang nắm, nghiêng người né tránh đồng thời tung một chưởng vào vai đối phương.
Lực đạo của hắn mạnh hơn Sơ Bạch rất nhiều, Cảnh Lan bị đánh trúng lập tức phun ra một ngụm máu, vai cũng sụm xuống một mảng lớn. Nhưng dường như gã không cảm nhận được đau đớn, hung hăng lao về phía Cận Văn Tu.
Chiêu thức còn hiểm độc hơn nhiều so với khi đấu với Sơ Bạch.
Hai người dường như đã thực sự ra tay, những đòn đánh nhanh đến mức gần như mắt thường không thể nhìn thấy.
Sơ Bạch thở dốc dựa vào thân cây, lau đi chút máu rỉ ra nơi khóe môi. Lúc này, Lã Tư và những người khác cũng chạy đến.
Họ vốn định quay về căn hộ để thu dọn đồ đạc.
"Cậu sao rồi?" Lã Tư cau mày, lấy ra một viên thuốc màu trắng đặt vào lòng bàn tay Sơ Bạch, "Chờ lát nữa quay về chiến hạm kiểm tra một chút."
"Cảm ơn." Sơ Bạch không khách khí, nuốt viên thuốc.
Ánh mắt cậu vẫn không rời khỏi hai người đang giao đấu.
"Đừng lo lắng cho Vực chủ." Lã Tư an ủi.
Như đáp lại lời anh ta, không lâu sau, Cảnh Lan đột nhiên bị đánh bật ra, đập mạnh vào lan can bên cầu, lan can vỡ tan tành!
Cảnh Lan cũng ngã nhào xuống nước.
Cùng lúc đó, phía sau vang lên vài tiếng kêu cấp bách:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-lai-toi-thanh-doi-voi-ke-thu-can-ba/2379787/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.