Chương 31: Các người nhìn lén quần lót của tôi!
Long Tịch Bảo mỗi ngày ăn ngủ, ngủ ăn, cứ như vậy lại qua 3 ngày, cô ngẩng đầu nhìn cửa phòng, bọn họ vẫn không xuất hiện, sáu ngày rồi, bọn họ nhất định không cần cô nữa.
Như vậy, cô ở lại chỗ này cũng không còn ý nghĩa gì, có lẽ cô sẽ đi, đối với tất cả mọi người đều tốt, Long Tịch Bảo đi từ từ đến cửa phòng, nhẹ nhàng mở ra, dò xét phía ngoài.
“Tiểu thư, xin trở về.” Hai người vệ sĩ tây trang màu đen cung kính nói.
Long Tịch Bảo giật mình, ngượng ngùng cười đáp: “Tôi ••• tôi chỉ muốn hít thở không khí mới mẻ ••• các anh đang bận à, ha ha.” Nói xong ‘ phanh ’ một tiếng, đóng cửa lại.
Cửa chính không được ra ••• làm sao bây giờ? Long Tịch Bảo liếc một cái về vị trí cửa sổ •••• không được •••• nơi này là lầu ba mà••••
Ngộ nhỡ thất bại, té thành tàn phế mất, hơn nữa bây giờ là ban ngày •••• trong nhà nhiều người giúp việc như vậy, nếu như bị bọn họ nhìn thấy cô lủng lẳng trên không, không bị hù chết mới lạ•••
Long Tịch Bảo mở cửa sổ ra, mắt liếc một cái khoảng cách, thật là cao•••• nhưng mà ••• vì tự ái, liều mạng vậy•••
nếu người ta đã không cần cô, cô cũng không có lý do gì mà mặt dày mày dạn nương nhờ nơi này.
Nếu quả như té chết, cô đã hưởng thụ qua nhiều năm ăn ngon mặc đẹp, bọn họ cưng chìu rồi.
Đời này cũng không có gì tiếc nuối •••• tâm động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-sinh-tong-giam-doc-cung-chung-mot-mon-an/21908/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.