Chương 32: Chân của em bị trật
“Giải thích một chút hành động vừa rồi của em đi.” Long Tịch Bảo lạnh lùng nhìn bộ dạng đáng thương của Long Tịch Bảo, nhàn nhạt hỏi.
“Em ••• nếu như em nói ••• đó là em đang tập kịch thì các anh tin sao?” Long Tịch Bảo liếc một chút về hai khuôn mặt sinh đôi không chút thay đổi kia, nhẹ giọng nói đến •••
“Em cứ nói đi?” Sinh đôi trăm miệng một lời trở lại.
“Ha ha ••• vậy ••• nếu như mà em nói là em muốn thử nghiệm làm Romeo trèo tường, các anh tin sao?”
“Em thử trèo tường ư? Anh còn tưởng rằng em muốn học công chúa tóc dài chạy ra khỏi tháp cao đấy.” Long Tịch Bác nói.
“••• Anh cũng đã đánh rồi ••• còn muốn như thế nào nữa.” Long Tịch Bảo nhỏ giọng oán trách.
“Em nói cái gì? Nói to lên.”
“Không có •• em chỉ nói •• em thấy chán •• cực kỳ buồn, cho nên đùa một chút •••”
“Chán? Cực kỳ buồn? Đùa một chút?”
“Đúng vậy •• chính là như vậy ••”
“Em dùng mạng để chơi đùa hả? ! Em cho rằng em có mấy cái mạng mạng? Nếu ruy-băng bị đứt thì em có thể nằm ở đây nói chuyện với bọn anh sao? Rốt cuộc em có đầu óc hay không, chuyện nguy hiểm như vậy mà em cũng dám làm, có phải còn muốn thêm một bạt tai nữa không hả?” Long Tịch Bác đột nhiên hướng về phía mặt của cô mà điên cuồng hét lên.
Anh không biết ••• anh thật không biết nên làm sao để đối đãi cô, mấy ngày trước thì ngoan ngoãn, lập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-sinh-tong-giam-doc-cung-chung-mot-mon-an/21909/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.