Sắc mặt Bạch Trì Hữu biến đổi, sau đó tiếp tục đi về phía trước, “Đi thôi.”
“A?” Hoa Tiểu Nhã không phản ứng kịp, sao sư phụ vẫn đưa mình đi nhỉ?
“Đi theo phía sau ta, ngươi sợ cái gì?” Giọng nói của Bạch Trì Hữu lộ ra một chút thở dài.
Cuối cùng Hoa Tiểu Nhã cũng hiểu rõ rồi! Đúng vậy, sư phụ của mình là Thiên sư, hắn là chỗ dựa vững chắc cho mình, mình không muốn lấy chồng cũng rất dễ dàng chứ nhỉ? Nghe nói, Hoàng đế lão nhân còn phải nể mặt hắn!
Nghĩ tới đây, nàng cuối cùng cũng ô một tiếng mạnh mẽ, sải bước đi tới.
Vũ Phượng đã sớm hóa thân thành phong điểu, nằm trên mặt đất, chờ hai người leo lên——
Hoa Tiểu Nhã nhìn thấy Vũ Phượng, nhiệt tình sờ sờ cái đầu hoa mai kia nói, “Vũ Phượng, mấy ngày qua không gặp, ta tưởng rằng điểu ngốc này ——”
“Đi thôi.” Bạch Trì Hữu một tay kéo tay nàng, để nàng ngồi vững trên lưng Vũ Phượng, không nói nhảm được nữa.
Thấy Vũ Phượng giương cánh bay lên, Hoa Tiểu Nhã lại không sợ như lần trước nữa, mà nhìn cảnh tượng bốn phía ở kia ngẩn người.
Cảnh vật bên trong hoàng cung, bởi vì hoàng thượng Hách Liên Diệu Sở nghe nói, lần này Thiên sư đại nhân cũng sẽ tới tham dự, đây là chuyện vẻ vang đến mức nào chứ!
Thiên nhi của mình hy vọng có thể có được sự giúp đỡ của Thiên sư, sớm lên ngôi hoàng đế. Như vậy ông cũng yên lòng.
“Phụ hoàng.” Hách Liên Kình Thiên cúi đầu, trên mặt hơi lạnh nhạt, cũng không có vẻ vui vẻ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-phu-nhu-phu/2651965/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.