Trải qua bài học ngày hôm qua, Tô Oản Oản hiểu được hôm nay nàng thức dậy sớm cũng vô ích, vì thế nàng ngủ thẳng đến lúc tỉnh. Nhưng ngại cho nàng là một người “Có tri thức hiểu lễ nghĩa”, “Văn tĩnh nhu thuận” tiểu thư khuê các, vẫn là “Hiền lương thục đức” nên trước giờ cơm trưa liền rời giường (Can: tội nghiệp tỷ, ngủ nhiều chưa tỉnh nên đầu óc hơi điên một chút ).
Nha hoàn bên người của nàng – Tiểu Hà từ sau ngày đó rốt cuộc không xuất hiện trước mặt nàng. Tô Oản Oản không đọc sách nhiều lắm,xem chừng lý giải sai lầm hàm nghĩa hai chữ “bên người”.
Nhưng một mình nàng cũng đã quen, vì thế tâm tình tốt đi bộ đến đại sảnh, lại phát hiện nha hoàn, gã sai vặt đều tránh một bên vẻ mặt hưng phấn mà nhìn nhìn cái gì đó, nàng còn phát hiện bóng dáng của Tiểu Hà. Tô Oản Oản theo tầm mắt họ nhìn lại, thì thấy một đám nữ nhân khoảng bốn mươi năm mươi tuổi dáng người đầy dặn, quần áo thướt tha, sắc thái kiều diễm tươi cười nối đuôi nhau đi vào.
Ai, tuyến tú sao? Không đúng nha, muốn chọn cũng sẽ chỉ chọn những cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc, sẽ không tuyển những người có bộ dáng như bà mối như vậy nha.
“Tam thiếu gia thật có mị lực, mới trở về hai ngày đã có nhiều bà mối như vậy tới cửa.”
“Hiện tại tam thiếu gia là người giàu có nhất Lạc thành thậm chí nhất cả nước, hơn nữa bộ dạng Tam thiếu gia nhà chúng ta anh tuấn như vậy, tất nhiên cô nương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-phu-theo-ta-co-duoc-khong/790095/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.