“Quen nhau không lâu, sao chị lại dám cưới anh ấy? Chị không sợ sa vào hang sói à?” Hạ Văn Dã nghiêng đầu nhìn Chung Thư Ninh đang lái xe.
Cô chỉ mỉm cười: “Ít nhất là từ lúc kết hôn đến giờ…”
“Chị chưa từng hối hận.”
Hạ Văn Dã đau cả đầu, chị ấy bị anh trai mình tẩy não rồi à?
Lúc cậu ấy định mở miệng nói thêm gì đó thì điện thoại rung lên, ghi chú là [Anh trai yêu quý]. Chung Thư Ninh liếc qua khóe mắt, thấy cậu ấy vội thẳng lưng lên, mỉm cười, ngọt ngào gọi một tiếng: “Anh ơi…”
Cô suýt nữa thì bật cười thành tiếng.
Bởi vì cái giọng đó của cậu ấy, nịnh nọt hết chỗ nói!
Chung Thư Ninh đỗ xe vào một chỗ đậu tạm ven đường rồi xuống xe đi vào một tiệm thuốc bắc. Hạ Văn Dã đợi cô đi hẳn rồi mới cười lấy lòng: “Anh ơi, bất ngờ không anh, ngạc nhiên chưa? Cậu em trai yêu quý của anh đến rồi đây!”
“Nói chuyện bình thường đi!”
“Là ông nội bảo em đến.”
“Ông còn dặn em đến làm gì nữa?”
“Chỉ bảo em xem chị dâu thế nào, rồi chụp vài tấm ảnh cho ông thôi.”
“Em chụp rồi à?”
“Vâng.”
“Gửi ảnh cho anh.”
“…”
“Lúc em báo cáo với ông nội, lựa lời mà nói. Nếu ông có chỉ thị gì mới, thì báo cho anh biết ngay.”
Hạ Văn Dã lại bị cảnh cáo một trận, đến khi đại ma vương cúp máy, cậu ấy mới thở phào một hơi.
Lúc Chung Thư Ninh xách đồ đã mua về, cô còn mang cho cậu ấy một cây kem. Hạ Văn Dã sững người, lại nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-rung-dong-co-chu-y/2786733/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.