Tống Thanh Vân giống như bắt được rơm rạ cứu mạng mà gọi người mang những hắc y nhân đó đến, khiến tất cả mọi người liếc mắt, cũng làm cho tất cả mọi người tò mò, dù sao, sau khi bọn họ nghe về những hắc y nhân này, lại vì chấp pháp đường trông coi chặt chẽ, từ đầu đến cuối cũng không nhìn thấy người thật.
Mọi người theo bản năng nhìn Lâm Tiêu, chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú của người này tái nhợt, trên mặt không có bất luận biểu tình gì, bọn họ căn bản vô pháp từ trên mặt của hắn tìm được manh mối.
Nhưng mà, giờ khắc này, không có ai dám tuỳ tiện tin Lâm Tiêu sẽ thua bởi những kẻ gọi là hắc y nhân đó —— vừa mới bị đánh sưng mặt, giờ phút này còn cảm thấy đau.
Đại trưởng lão cũng chẳng biết sao cảm thấy bất an trong lòng, chỉ có Tống Thanh Vân không nghĩ như vậy, thậm chí còn nhàn hạ thoải mái tức giận mắng Lâm Tiêu, trong khi mắng mặt còn mang chờ mong, như hết sức khát vọng đem Lâm Tiêu cùng kéo xuống bùn lầy.
Lâm Tiêu lãnh mặt, làm ra bộ dáng nhu nhược tái nhợt, nhưng khuôn mặt than tuấn tú lại lười lộ ra nửa phần ủy khuất.
Hắn có chút phiền chán nhíu mày, lỗ tai nghe lời nói ong ong của Tống Thanh Vân, chỉ cảm thấy phiền lòng bực bội.
Hắn cũng không phải người tốt tính, bị tên này huyên náo suốt một ngày, một tràng tiếp một tràng, đồ đệ ngốc cũng không biết chạy tới chỗ nào rồi, nhưng hắn còn phải ở trong này phụ trách giải quyết tên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-cu-muon-thu-bo-cuu-lan-nua/1245358/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.