Edit by meomeocute Gió trong núi lúc nào cũng rất mạnh, huống chi lúc này cửa sổ vẫn chưa được đóng, một trận gió thổi qua, thổi tung mái tóc dài xõa ra của Thời Cố, cũng thổi mở phần cổ áo hơi lỏng của y. Bên trong, làn da trắng nõn gần như chói mắt đến kinh tâm động phách. Như bị ma xui quỷ khiến, Úc Chiêm cứ thế nhìn thẳng vào nơi ấy, môi bắt đầu khô khốc. Tuy nhiên, cũng chỉ là trong chớp mắt, chớp mắt sau y như bị điện giật, lập tức bật dậy mở to mắt, cuống quýt quay đầu, trong lòng giận dữ mắng chửi chính mình. Thời Cố thật sự quá mức đẹp đẽ, đẹp đến mức bất kỳ ý nghĩ đê tiện nào cũng giống như đang mạo phạm y vậy. Dù là nói như vậy, nhưng chẳng bao lâu sau, Úc Chiêm đã giống như một con sói đói khát hơn hai mươi năm chưa từng thấy mùi thịt, dưới sự dụ hoặc chí mạng, lại không thể khống chế mà từng chút từng chút đưa ánh mắt quay về phía Thời Cố. Thời Cố là người thích sạch sẽ. Y mặc đồ dính bẩn, cần thay cũng là chuyện bình thường. Ta chỉ là... chỉ là giúp y thay quần áo mà thôi. Một tia lý trí còn sót lại khiến Úc Chiêm không do dự mà vứt luôn túi trữ vật có chứa 006 của Thời Cố ra ngoài. Y nuốt nước bọt, cố gắng tự thuyết phục mình. Thế nhưng bàn tay đang cẩn thận nâng lên kia lại như bị đổ chì, cứng đờ tiến gần cổ áo của Thời Cố, nhìn kỹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-den-tu-vien-tam-than/2867745/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.