ฅ^•ﻌ•^ฅ Edit by meomeocute ฅ^•ﻌ•^ฅ Trời vẫn là một màu đỏ chói mắt như trước, không biết đã nhuộm bao nhiêu máu tươi mới thành được sắc đỏ như vậy. Úc Chiêm thở gấp gáp, kịp thời vào khoảnh khắc then chốt đón lấy Thời Cố đang rơi xuống, ôm chặt vào lòng. Trời biết khi hắn trông thấy Thời Cố bị Cửu Thịnh Thiên Tôn đánh rơi bằng một chưởng, trong lòng đã dâng lên tuyệt vọng đến mức nào. Nhưng may thay, ngay khoảnh khắc thấy Thời Cố vẫn còn sống, toàn bộ tuyệt vọng kia mới được buông xuống. Ánh sáng đỏ rọi từ sau lưng hắn, chiếu sáng dáng vẻ chật vật và mệt mỏi suốt đường lao đến đây. Có lẽ vì đã yên lòng, nên khi nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Thời Cố, cơn giận bị đè nén sau cùng cũng không thể kìm nén nữa. Thế nhưng Thời Cố lại không cho hắn cơ hội nổi giận, vừa hé miệng đã phun ra một ngụm máu tươi khiến Úc Chiêm hồn bay phách lạc. Lúc này hai người vẫn còn lơ lửng giữa không trung, thấy vậy, Úc Chiêm đâu còn dám phát giận gì, lập tức ôm chặt lấy Thời Cố vào lòng. Vòng tay nóng rực và rộng lớn ấy mang theo một sức mạnh đủ để xoa dịu lòng người. Bất ngờ bị vòng tay ấy ôm trọn, Thời Cố ngẩn ra một lúc mới phản ứng lại mà đáp trả. Cảm giác an toàn và được thuộc về chưa từng có kia theo động tác của Úc Chiêm mà bao bọc lấy y thật chặt, dù giờ phút này, thực ra cả hai chẳng hề an toàn chút nào.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-den-tu-vien-tam-than/2867763/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.