Thái độ của Bạch Kính Huyền rất kiên quyết, Hạ Thanh không có cách nào với nàng.
Hơn nữa, dù có mạnh mẽ giữ nàng ở lại Thánh Cung, nàng phỏng chừng cũng sẽ tự mình trốn ra ngoài.
Hạ Thanh vốn là người thuộc phái "việc đã đến nước này", nàng chưa bao giờ cưỡng cầu người khác thay đổi ý muốn, cũng không quá oán giận hoàn cảnh, hoặc miễn cưỡng chính mình.
Thấy con chồn tuyết nhỏ rúc trong lòng Hạ Thanh không chịu ra, Thánh Nữ quay đầu liếc nhìn Nữ Hoàng thú nhân.
Nữ Hoàng trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng mở miệng: "Vậy làm phiền Hạ tiên sư."
Hạ Thanh gật đầu: "Được."
Ngay sau đó, nàng liền hướng Nữ Hoàng và Thánh Nữ cáo từ: "Không có chuyện khác, ta đi trước."
"Xin Hạ tiên sư chờ một chút." Nữ Hoàng gọi Hạ Thanh lại.
Hạ Thanh nghi hoặc: "Sao vậy?"
Nữ Hoàng giao phó một người hầu, thấp giọng dặn dò vài câu, người hầu liên tục gật đầu, sau đó nhanh chân rời đi.
Đợi không lâu, người này lại trở về, lúc này trong tay hắn ôm một hộp gỗ.
Nữ Hoàng nhận lấy hộp gỗ, tự mình mở nắp hộp, đưa cho Hạ Thanh.
Hạ Thanh dò xét nhìn vào, trong hộp đựng đầy một thanh kiếm sáng loáng.
Thân kiếm bạc hẹp dài, lưỡi kiếm sắc bén, quả là một thanh kiếm tốt.
Hạ Thanh chớp chớp mắt: "Đây là......"
Nữ Hoàng nói: "Vật này tặng cho tiên sư, hy vọng tiên sư một đường thuận lợi."
Hạ Thanh hai tay ôm hộp gỗ không buông, ngoài miệng khách sáo: "Ai nha,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-moi-dem-deu-muon-ta-hong-ngu/2728411/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.