Không đợi Hạ Thanh chất vấn, Bạch Kính Huyền đã nhanh chóng tìm được lý do, trách móc nói: "Đầu óc Liễu Hạm Vân không được linh hoạt, cùng nàng ấy giao tiếp chỉ bảo giúp nàng, không bằng ta tự mình làm còn nhanh hơn."
Hạ Thanh: "......"
Nghe như vậy cũng không có gì sai, năng lực lý giải của Liễu Hạm Vân quả thật đáng lo ngại.
Nhưng điều này không có nghĩa là Hạ Thanh sẽ thật sự bị Bạch Kính Huyền lừa gạt.
Nàng vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, trên đời này nào có tiền bối nào lại như vậy, thật là lòng dạ hẹp hòi.
"Vậy nàng cũng không đến mức làm tỷ ấy hôn mê chứ?" Hạ Thanh liếc Bạch Kính Huyền một cái, "Hôm qua nàng hấp thụ pháp lực trong cơ thể ta để hóa hình, ta có sao đâu?"
Bạch Kính Huyền liếc mắt nhìn sang một bên: "Có lẽ bởi vì thể chất Liễu Hạm Vân kém hơn một chút."
"Lời này chính nàng tin sao?" Hạ Thanh buồn cười nói.
Bạch Kính Huyền mặt lạnh tanh, biểu tình nhàn nhạt, nghe vậy không dấu vết mà bĩu môi.
Hạ Thanh nào đoán không ra nàng đang nghĩ gì, người này tính cách cổ quái, tùy hứng làm bậy, nhưng sự thiên vị rõ ràng như vậy lại khiến Hạ Thanh không thể thật sự tức giận so đo.
Bạch Kính Huyền vừa không đồng ý vừa nhìn đông nhìn tây, bỗng nhiên bên môi truyền đến một chút lạnh lẽo.
Hạ Thanh cúi người, như chuồn chuồn lướt nước hôn nhẹ lên khóe môi nàng, không tiếc lời khen ngợi: "Hôm nay thật sự đa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-moi-dem-deu-muon-ta-hong-ngu/2728428/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.