Thanh âm Bạch Kính Huyền rất thấp, ôn hòa mềm mại, giống như một chiếc lông chim phất nhẹ, xua tan oi bức, tĩnh lặng tâm hồn.
Hạ Thanh bất giác bị thanh âm này mê hoặc, trong lúc ngây người, đôi môi mỏng nhạt màu kia đã in lên môi nàng.
Nụ hôn này thật mạnh mẽ, ban đầu chỉ là nhẹ nhàng chạm vào, rồi sau đó càng lúc càng sâu.
Răng Bạch Kính Huyền khẽ cắn môi Hạ Thanh, như muốn gặm nàng xuống, từng chút từng chút xâm nhập, đ@u lưỡi ướt át mềm mại không ngừng quấn quýt đùa giỡn trở nên nóng bỏng, tựa như muốn câu đi hồn phách nàng.
Nguyên thần và nguyên thần chạm vào nhau, lôi kéo, mang đến cảm thụ hoàn toàn khác biệt so với thân thể.
Hồn thể là căn nguyên của ngũ quan thân thể, mọi cảm thụ nhỏ bé nhất của thân thể cuối cùng đều sẽ hội tụ về nguyên thần.
Thoát khỏi sự trói buộc của hàng trăm triệu dây thần kinh trên cơ thể, độ mẫn cảm của hồn phách tăng lên gấp hàng trăm hàng ngàn lần.
Chỉ một nụ hôn, thế nhưng khiến linh hồn Hạ Thanh run rẩy, ý thức nhẹ nhàng phiêu du lên mây.
Nàng muốn tránh, nhưng Bạch Kính Huyền không cho, cường thế ôm chặt nàng vào lòng.
Nụ hôn này, khiến hồn phách các nàng trùng hợp giao hòa.
Đại não Hạ Thanh từng trận trắng xóa, không rảnh suy nghĩ, người vừa rồi còn suy yếu như vậy, sao thể lực lại nhanh chóng khôi phục đến thế.
Mãi đến khi Bạch Kính Huyền thả lỏng lực đạo, phản ứng đầu tiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-moi-dem-deu-muon-ta-hong-ngu/2728439/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.