Đến hết ngày, tôi cũng đã hết giận chuyện xảy ra vào giờ ra chơi.
_ “Hết giận rồi sao?” – Hắn hỏi tôi.
_ “Ờ, hết rồi. Tôi dễ giận nhưng cũng dễ vui lắm.” – Tôi cười tít mắt trả lời hắn.
_ “Đi thôi, vì tôi đã hết giận rồi nên tôi sẽ đãi cậu món gì đó. Ok?” – Tôi hỏi hắn.
_ “Được thôi.” – Hắn trả lời.
_ “Nhưng mà đợi tôi một chút, tôi rủ thêm Huy, Khải và Đức với H.Anh nữa.”
_ “Rủ họ làm gì? Mình cậu là đủ rồi. Phiền lắm.” – Hắn nhăn mày hỏi tôi.
_ “Rủ họ đi chung cho vui. Phiền gì chứ!” – Tôi trả lời hắn mà mắt vẫn nhìn vào điện thoại để kiếm số của nhỏ và nhóc. Mà không hề nhận ra là hắn đang nói móc tôi.
_ “Alo! Huy hả?” – Cuối cùng tôi cũng kiếm ra được số của nhóc.
_ “Dạ em đây. Có gì không tỷ?” – Nhóc trả lời tôi.
_ “Có, tôi tính rủ cậu đi ăn. Cậu đi không?” – Tôi hỏi nhóc.
_ “Đi liền tỷ.” – Nhóc vừa nghe tôi xong là trả lời liền làm tôi phải bật cười.
_ “Ờ, vậy tôi với Phong đợi cậu trước cổng trường nhé. À mà cậu rủ thêm Đức, khải với cả H.Anh luôn đi, tôi không kiếm thấy số của họ.” – Tôi nói với nhóc.
_ “Dạ, vậy để em hỏi họ. Tỷ nhớ đợi em đó.” – Nhóc dặn dò tôi.
_ “Biết rồi, nhưng mà nhớ lẹ đó, không là tôi bỏ cậu lại đó.” – Tôi hù dọa nhóc, rồi cúp máy.
_ “Đi thôi, đi ra ngoài cổng trường đợi họ rồi cùng đi.” –
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-tra-thu/2235452/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.