Edit by Ưu & Beta by Rùa
_
Nghe Quân Mặc Hàn nói, tâm tư Phong Tố Cẩn như dậy sóng. Rất lâu sau, cô mới có thể bình tĩnh được.
"Nói như vậy, quốc gia của chúng ta nhìn bề ngoài thì yên bình nhưng thực chất thì không phải vậy?"
"Bề ngoài nhìn sầm uất, hưng thịnh, đâu ai biết nội bộ mục nát ra sao. Chiến tranh diễn ra khắp nơi, chỉ là báo trí chắc chắn sẽ không đưa những tin như này ra. Những phần tử khủng bố xuất hiện cũng là do việc chia rẽ thế lực mà ra."
Phong Tố Cẩn không hề sợ những điều này nhưng nghĩ tới Quân Mặc Hàn, cô lại cảm thấy lo lắng,
"Mặc Hàn, anh đi trên con đường chính trị này có vất vả quá không?"
Cô mơ hồ biết, Quân Mặc Hàn muốn nắm giữ hoàn toàn quyền lực ở địa phương trước rồi từng bước một nắm giữ chính quyền, trở thành người có quyền lực cao nhất Đế quốc.
Quá trình này thật sự không dễ dàng.
"A Cẩn, không cần lo lắng cho anh."
Dù con đường này có gian nan, đầy chông gai hơn nữa, anh cũng phải đi để máu của người thân anh hơn hai mươi năm trước không phải chảy vô ích.
Phong Tố Cẩn có thể nghe ra sự kiên định trong lời nói của anh. Trái tim cô nhói đau.
Cô ước, sau một đêm, mình lập tức trở nên mạnh hơn để có thể giúp anh làm gì đó.
Buổi tối, sau khi dỗ Phong Tố Cẩn ngủ say, Quân Mặc Hàn bước ra khỏi căn phòng. Anh nhìn nhìn chăm chú khoảng không trong bóng tối:
"Đi ra!"
Quân Mặc Hàn lạnh giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-ai-bac-nhat-de-quoc-100-kieu-treu-choc-vo-cua-quan-thieu/273017/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.