Edit: Phưn Phưn
Beta: Đại Bàng
Trong lều, Phó Tranh và Chu Tương Tương mỗi người một cái túi ngủ.
Hai người nằm mặt đối mặt, đèn pin mở mức sáng thấp nhất, ánh sáng ngưng tụ thành một chùm, có chút vỡ sáng.
Hai người đều không buồn ngủ, Phó Tranh đưa tay từ bên trong túi ngủ ra, nhìn Chu Tương Tương nói: "Vợ ơi, nắm tay."
Chu Tương Tương cười, "Nắm tay cái gì, ngủ."
"Ôi, nắm mới ngủ được."
Chu Tương Tương nhìn anh một hồi, vẫn là bất đắc dĩ đưa tay ra.
Phó Tranh nắm tay cô, mặt mũi tràn đầy hạnh phúc.
Chu Tương Tương nhìn Phó Tranh, do dự trong chốc lát, nói: "Phó Tranh, em có chuyện muốn nói với anh."
"Ừ, em nói đi."
"Mấy ngày nữa ba mẹ em về, đến lúc đó không thể ở lại nhà anh được nữa."
Phó Tranh trầm mặc thật lâu, "Anh biết, ba anh đã nói với anh."
Chu Tương Tương gật đầu, bỗng nhiên không biết phải nói cái gì.
Phó Tranh nhẹ nhàng nhéo tay Chu Tương Tương, nhìn cô hỏi: "Có phải ở trường chúng ta không thể gặp mặt?"
Giọng nói Phó Tranh trầm thấp, không giấu được vẻ mất mát.
"Em... Em có chút sợ hãi. Nếu như bị giáo viên phát hiện, nói cho ba mẹ em biết, hai chúng ta không thể ở chung một chỗ được nữa." Giọng Chu Tương Tương nhẹ nhàng, nghe giống như mang một theo một chút nghẹn ngào yếu ớt.
Phó Tranh nắm chặt tay cô, lại hỏi: "Tan học thì sao? Chúng ta có thể cùng nhau tan học không?"
"Em..."
"Tương Tương, chúng ta không có nhiều cơ hội gặp mặt." Ở trường học không thể quang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-ai-ca-doi/1478442/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.