Trong lúc nhất thời Mạc Hải bị cô nói á khẩu không trả lời được, chỉ nghe ‘Phanh…’ một tiếng, nguyên bản ly thủy tinh đặt trên bàn đã bị ông đập nát, ông gắt gao trừng Diệp Tiêu.
-“Người tới, đuổi cô ta ra ngoài cho tôi!”
Vài chữ đơn giản, nhưng giờ khắc này Mạc Thiên Hằng đang đứng ở bên cạnh, ôm cô như vậy, đuổi Diệp Tiêu ra ngoài không phải tương đương đánh vào mặt Mạc Thiên Hằng sao?
Dù là lão già Tề Tam đã làm việc nhiều năm ở Mạc gia cũng không dám làm như vậy, phải biết rằng, đắc tội Mạc Thiên Hằng, ai cũng sẽ không sống tốt.
Anh tuyệt đối có năng lực làm cho người đắc tội với Diệp Tiêu biến mất ở S thị.
Vài người đứng ở tại chỗ, hai mặt nhìn nhau, thật lâu sau đều không có động tác gì, Mạc Hải khó thở,
-“Vài người các ngươi, còn đứng ở đó làm cái gì? Mạc gia nuôi một lủ thùng cơm các ngươi ngay cả một người đều đuổi không được?”
-“A......”
Người chung quanh ngay cả hô hấp đều nhẹ, nhưng Diệp Tiêu, vẻ mặt nhẹ nhàng nở nụ cười.
Cô nghiêng mặt, ngữ khí ôn nhu,
-“Anh yêu, trùng hợp em cũng đói bụng, nếu không chúng ta đi thôi? Ngay cả khách sạn đều biết đạo đãi khách, Mạc gia thế nhưng không biết!”
Cô chu môi, căn bản chính là đang làm nũng.
Mạc Thiên Hằng lạnh lùng, cười yếu ớt nhìn cô,
-“Cũng tốt, vốn dĩ anh cũng không tính toán đến đây, em muốn ăn cái gì? Chúng ta đi nhìn xem?”
Thời điểm anh nói chuyện, âu yếm ôm cô, rõ ràng cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-ai-manh-the-trung-sinh/676582/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.