Lô Nguyệt Nguyệt mất ngủ rất nhiều ngày, gương mặt cũng trũng xuống, người cũng gầy đi trông thấy,die»ndٿanl«equ»yd«oncô không muốn cho mẹ thấy mình như vậy, nên không đi tới nhà họ Lăng nữa, dĩ nhiên, cô không còn mặt mũi vào nhà họ Lăng.
Lô Nguyệt Nguyệt xảy ra chuyện gì, Tô Tô có thể đoán được một chút, nhưng không phải là hoàn toàn hiểu, nhưng mà,die»ndٿanl«equ»yd«onkhi cô hỏi Lô Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt cái gì cũng không nói, chỉ khóc.
Tô Tô bị cô làm cho có chút nổi nóng, nắm cổ của cô lay động nói: "Nguyệt Nguyệt, cậu đừng chà đạp mình nữa,die»ndٿanl«equ»yd«onkhông ăn cơm cũng không ngủ, dù người làm bằng sắt cũng không chịu nổi ! Đi, tớ dẫn cậu đi tìm Lăng Thiệu."
"Tớ không đi." Lô Nguyệt Nguyệt ôm cột ở mép giường,die»ndٿanl«equ»yd«on"Tớ không còn quan hệ gì với anh ấy. . . . . . Tớ........tớ đã mất anh ấy rồi. . . . . ."
Tô Tô nói không động Lô Nguyệt Nguyệt, trong lòng cũng khó chịu, Nguyệt Nguyệt luôn vui vẻ, sung sướng giống như con chim nhỏ,die»ndٿanl«equ»yd«onnhưng hôm nay như vậy, thật sự là làm cô đau lòng không dứt.
Bộ dáng như vậy qua một tuần lễ, Lô Nguyệt Nguyệt nói chuyện điện thoại với mẹ, cô muốn biết mẹ có khỏe không;die»ndٿanl«equ»yd«onmà trên thực tế, nhà họ Lăng không có chuyện gì xảy ra, mẹ sống rất tốt, cái gì cũng không biết, Nguyệt Nguyệt cũng yên lòng, như vậy là tốt rồi, ít nhất sự hy sinh của cô là đáng giá.
Lúc Lô Nguyệt Nguyệt định cúp điện thoại,die»ndٿanl«equ»yd«onlại nghe được lời tự nhủ của mẹ: "Chỉ là, gần đây Đại Thiếu Gia ngã bệnh, không ăn cơm, cũng không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-em-den-nghien/1848960/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.