Chỉ Ngưng không biết Hoàng Phủ Thần Phong có thể hỏi cô như vậy, “Nói thật, tôi đã từng, khi anh đẩy ngã tôi, tôi nghĩ muốn hận anh, khi anh hiểu lầm tôi mà không nghe tôi giải thích,tôi nghĩ muốn hận anh, khi tôi bò ra ngoài, muốn cầu xin anh trở về, mà anh lại không quay đầu bỏ đi, tôi nghĩ muốn hận anh, khi tôi thấy những tin tức về bạn gái mới của anh, tôi nghĩ muốn hận anh, khi lúc sấm đánh, anh không ở bên cạnh tôi, tôi nghĩ muốn hận anh, khi tôi cảm thấy anh không ở bên cạnh tôi lúc tôi ngủ, tôi nghĩ muốn hận anh” nói đến năm đó, Chỉ Ngưng lại khóc.
Hoàng Phủ Thần Phong từ trên giường ngồi xuống, ôm thật chặt Chỉ Ngưng, dùng thanh âm run rẩy nói: “Ngưng Nhi, thực xin lỗi, thực xin lỗi, tha thứ cho anh, đều là lỗi của anh, thực xin lỗi” Hoàng Phủ Thần Phong mỗi một câu thực xin lỗi đều hôn Chỉ Ngưng.
“Nhưng tôi vẫn hết thuốc chữa yêu anh, khi tôi biết rõ tôi mang thai, tôi nghĩ đến mấy hôm trước bị anh đẩy ngã, anh biết tôi lúc ấy sợ hãi thế nào không? Tôi sợ bảo bối của chúng tôi sẽ bị mất đi.”
“Ngưng Nhi, đừng nói nữa, đừng nói nữa” Hoàng Phủ Thần Phong nghe xong những lời này, nước mắt của hắn cũng chảy xuống, nếu như, lúc trước bảo bối thực sự mất đi, như vậy, hắn cả đời cũng sẽ không tha thứ cho hành vi ngu xuẩn của mình. “Ngưng Nhi, năm năm nay, cuộc sống của em có tốt không?”
“Lúc ấy, tôi rời đi cũng không có bao nhiêu tiền,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-em-khong-tot-sao/900329/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.