“Bác sĩ, con tôi ra sao? Nó không sao chứ?”
“Hàn tiểu thư, cô trước hãy bình tĩnh nghe tôi nói.”
“Bác sĩ, tôi đã bình tĩnh, phiền ông mau nói con tôi rốt cuộc làm sao vậy?” Chỉ Ngưng có dự cảm xấu, năm năm trước, thời điểm mẹ cô ở bệnh viện, bác sĩ cũng nói cô bình tĩnh, kết quả” không, sẽ không “
“Trước mắt, chúng tôi đại khái đã xác định, nó bị bệnh máu trắng.”
“Máu” bệnh máu trắng? Làm sao có thể? Nó rõ ràng chỉ là phát sốt! Vì” vì sao? Tại sao lại biến thành bệnh máu trắng? Vì sao? Có phải bệnh viện các người khám sai rồi không?” Chỉ Ngưng lắc lắc người bác sĩ, la to.
“Ngưng Nhi, em không nên kích động, trước hết nghe bác sĩ nói. Ngoan, không nên kích động.” Hoàng Phủ Thần Phong ôm lấy Chỉ Ngưng, sợ cô quá kích động sẽ ngất xỉu.
“Chúng tôi sẽ xét nghiệm tủy của hắn, như vậy mới có thể xác nhận chúng tôi chẩn đoán bệnh có sai hay không.”
“Xét nghiệm tủy? Bảo bối sẽ rất đau, không cần, nó sẽ sợ.” Chỉ Ngưng nghe thấy bác sĩ nói..., khóc càng thêm thương tâm.
“Ngưng Nhi, đừng khóc, chỉ có làm xét nghiệm tủy, bác sĩ mới có thể xác định Ivan có phải bị bệnh máu trắng hay không.” Hắn cũng rất đau lòng a! Dù sao cũng là con của mình.
“Hàn tiểu thư xin yên tâm, trước đó chúng tôi sẽ gây tê.”
Hoàng Phủ Thần Phong dìu Chỉ Ngưng ngồi xuống, Cheney nghe được lời bác sĩ nói..., cũng khóc, hắn ghé vào trong ngực Chỉ Ngưng, nói: “Mẹ, anh trai sẽ không có chuyện gì, đúng không? Con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-em-khong-tot-sao/900331/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.