Hồi lâu, Hoàng Phủ Thần Phong mới lưu luyến rời khỏi môi Chỉ Ngưng, gắt gao ôm Chỉ Ngưng vào trong ngực. Nét mặt của hắn rất nghiêm túc, sau đó, nâng cằm Chỉ Ngưng lên, ánh mắt chằm chằm nhìn Chỉ Ngưng nói:
“Hàn Chỉ Ngưng! Lời này anh chỉ nói một lần, em nghe cho rõ. Hoàng Phủ Thần Phong xác định cùng Hàn Chỉ Ngưng, chắc chắn xác định cả đời vĩnh viễn cùng nhau hạnh phúc!”
Chỉ Ngưng chính là nước mắt giàn giụa nhìn Hoàng Phủ Thần Phong, hiện tại lúc này, Chỉ Ngưng không nói nên lời..., cô chỉ đành phải ôm chặt lấy Hoàng Phủ Thần Phong, sợ tất cả chỉ là một giấc mộng đơn giản và hạnh phúc.
Nhìn thấy Chỉ Ngưng khóc, Hoàng Phủ Thần Phong liền luống cuống, “Ngưng Nhi, em làm sao vậy?”
“Ô ô ô Phong, em sợ đây là một giấc mộng, sau khi tỉnh mộng cái gì cũng biến mất, em thật sự sợ sẽ mất đi anh! Bởi vì em thật sự thật sự rất thích anh! Ô ô” anh sẽ không rời em đi phải không?” Chỉ Ngưng lần nữa đem quần áo của Hoàng Phủ Thần Phong trở thành khăn tay.
“Ha ha, đứa ngốc! Đây là thật, tuyệt đối không phải là mộng. Anh cam đoan với em, đời này, anh sẽ luôn luôn bên cạnh em, bảo vệ em, che chở em, cưng chiều em. Sẽ không rời xa em nửa bước. Được không?” Vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong sủng nịch. Loại vẻ mặt này, cho dù ba năm trước đây cũng chưa từng thấy.
“Vâng! Phong, tại sao anh đối tốt với em như vậy? Thậm chí anh mới gặp qua em 2 lần đã đối tốt với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-em-khong-tot-sao/900387/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.