Y Ân đối bên người phát sinh chuyện gì hoàn toàn không biết, hắn chỉ ngoan ngoãn nuốt xuống bát súp mà Phong Nhã đút cho, mang điểm bất an, nho nhỏ giọng nhắc nhở: ” Người ta sẽ mắng a!” Cho dù là nhất thời tức giận, nói muốn ăn để cho hắn bị người ta mắng, nhưng mà, nhưng mà, thật sự ăn tốt hơn nhiều nha! Bụng bắt đầu thấy no căng rồi! Y Nhi. . . . Thật sự không muốn làm hại hắn đâu a!
“Ân, thực không xong.”Phong Nhã cúi đầu, cắn nhẹ vào gáy hắn, lưu lại một phiến hồng ngân. “Ai mắng thì sao nào?”
“Ân. . . . . . Ân. . . . . .”Y Ân cảm thấy ngứa ngáy rụt cổ lại, nắm chặt quần áo hắn , cắn cắn môi dưới, cố tình trấn định nói: “Không, không sợ, đều là Y Nhi ăn, nếu mắng, liền mắng Y Nhi!” Chính là, chính là, ăn một món ngon như vậy, có bị ăn đòn hay không a? Y Nhi sợ!
“Không cần phải sợ.”Phong Nhã hôn một cái vào thái dương hắn, biết Tiểu Đông Tây này nhát gan, cho nên mới cảm động.”Có ta ở đây, trên đời này không người dám đối với ngươi không tốt.”Lạnh lùng liếc mắt nhìn thị nữ trên tay gần như tắt thở, mới thả lỏng tay ra đem nàng ném đi ra ngoài.
Ở trước mặt hắn mà dám cư nhiên trợn mắt với người của hắn như vậy, chết cũng không đủ! A, người của hắn? Cách nói này cũng không tồi! Phía bên ngoài bỗng dưng vang lên một tiếng động lớn, Y Ân giật mình cả kinh, Phong Nhã uống ngụm cuối cùng trong bát súp, tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-nhi-bat-cu-cung-chieu-nguoi-khong-du/2250528/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.