Lạc Hoa đến thủ đô chính yếu là để tham gia hoạt động. Anh đến y quán Ngô gia thứ nhất là để gặp Ngô Đồng, thứ hai là kiểm tra sức khỏe của mình. Anh cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy Thẩm Thu Hoa.
"Nghe nói em sắp đóng phim võ hiệp. Em có đóng được không?" Lạc Hoa cố gắng không lộ vẻ nghi ngờ.
"Anh hai, em đóng được mấy cảnh hành động cũng là nhờ Dương Quỳnh dạy em." Thẩm Thu Hoa nâng cằm, kiểu ngạo trả lời.
Lạc Hoa nhìn về phía Dương Quỳnh: "Em có biết đóng cảnh hành động nguy hiểm lắm không? Từ nhỏ Thu Hoa đã được nuông chiều, chỉ bị trầy da đã là chuyện lớn trong nhà. Em còn dạy em ấy đóng phim, em có dám chắc Thu Hoa sẽ không bị thương không?" Anh từ tốn nói. Dù giọng điệu không lạnh lùng nhưng lại khiến Dương Quỳnh cảm giác được áp lực đè nặng lên vai mình.
"Anh hai....." Thẩm Thu Hoa muốn nói giúp Dương Quỳnh đã bị Lạc Hoa năng cản.
"Dương Quỳnh, em có dám chắc không?" Lạc Hoa tiếp tục hỏi lại, hắn cần một câu trả lời.
Dương Quỳnh vốn im lặng lúc này bước lên, tự tin đáp: "Em không dám chắc. Thật ra trước kia Thu Hoa đóng phim cũng từng vất vả, cũng từng bị thương. Tuy em đau lòng cho em ấy nhưng em không hối hận vì đã dạy cho Thu Hoa. Anh hai, em sẽ không ngăn cản Thu Hoa làm việc em ấy muốn, dù em ấy thích gì, em cũng sẽ ủng hộ. Kiếp trước Thu Hoa đã không có tự do, kiếp này em sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cu-lieu/2731695/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.