Vốn là một nhóc bánh bao mập ú giờ biến thành rồng nhỏ vàng kim, chắc chỉ lớn bằng bàn tay, vì còn nhỏ nên nó chẳng có chút uy nghiêm gì của rồng. Đôi mắt to tròn, thân thể vừa ngắn vừa ú, bốn móng vuốt nho nhỏ cũng không sắc bén, còn rất non nớn, trên người cũng có vảy rồng nhưng rất nhỏ, còn có hai chiếc cánh mini đang run nhè nhẹ.
So với rồng thật, nó càng giống một phiên bản chibi, đáng yêu tới mức khiến người ta muốn ôm lấy rồi bắt trộm về nhà.
Văn Minh Ngọc kinh ngạc tới mức quên cả ăn, quay sang nhìn Mục Trạm, “Anh lúc nhỏ cũng như vầy sao?”
Mục Trạm lắc đầu, “Không biết nữa.”
Khi còn bé, hắn đâu nhìn bản thân lúc hoàn toàn biến thành rồng, có thể sẽ giống như Bánh Dẻo Nhỏ mà cũng có thể không.
Văn Minh Ngọc nhìn Mục Trạm chăm chú, giọng điệu hơi tiếc nuối, “Nếu có thể biết anh sớm một chút thì tốt rồi, lúc nhỏ anh chắc chắn là rất đáng yêu.”
Mục Trạm nói: “Cũng không đáng yêu đâu.”
Nhưng Văn Minh Ngọc cứ kiên trì cho là vậy, nếu cãi tiếp chẳng hoá ra gà bông tiểu học cãi nhau, Mục Trạm sáng suốt không nói nữa.
Lúc họ đang nói chuyện, Ớt Cay Nhỏ thấy anh trai đột nhiên biến hình mà kinh ngạc trợn mắt, không nhịn được muốn túm lấy, nhưng vốn nó đang ở ven bàn, lại còn với về trước nên đương nhiên là sẽ rơi xuống.
Mục Trạm kịp thời duỗi tay hứng lấy nó, nhưng nhóc thỏ kia chẳng hề sợ hãi, ngược lại nó coi như đang chơi trò chơi, vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-omega-cua-de-vuong/2377451/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.