Như thế nào?
A a a, như thế nào?
Phượng Thiển mong chờ nhìn về phía Quân Mặc Ảnh, hai con mắt mở to lấp lánh nhìn hắn: "Ảnh, ngươi cảm thấy như thế nào?"
Quân Mặc Ảnh đầy bất đắc dĩ, hắn thậm chí hoài nghi, nếu hắn nói "Không", vật nhỏ sẽ trực tiếp trừng tròng mắt ra.
Nghiêm mặt không nói gì, trực tiếp túm cánh tay nhỏ bé của nàng, lôi nàng vào phòng.
Phượng Thiển lập tức cười sung sướng.
Sương phòng rộng rãi, bố trí lịch sự tao nhã, nhưng Phượng Thiển lại không nhàn hạ thưởng thức, trực tiếp vọt vào sau bình phong. Nàng muốn nhìn xem, vị công tử quy củ chất đầy, ngay cả thị vệ cũng cuồng bá như vậy rốt cuộc có mấy cái mũi, mấy con mắt!
Nhưng mà, sau khi Phượng Thiển bước vào, tiếp đón của nàng không phải là diện mạo chân thực của người nọ, mà là một bức rèm che.
"..."
Hắn đào hỗ bẫy người à!
Hoàn toàn không nhìn được vào bên trong được không!
Còn nói cái gì mỗi lần chỉ gặp một người, ngươi thật "Gặp"! Này rõ ràng là lừa gạt người mua thôi!
"Nếu cô nương đến đây, nhất định cũng là vì hoa đăng màu hồng nhạt ngoài cửa đúng không?" Người nọ ngồi sau rèm thẳng thắn, trong giọng nói mang theo hàm xúc chế nhạo.
Phượng Thiển vừa nghe liền cảm thấy nam nhân này không phải người tốt, nàng ngoài cười nhưng trong không cười, thầm nghĩ không phải ngươi hỏi vô nghĩa sao, không phải vì hoa đăng, cô nãi nãi đến gặp ngươi làm cái quái gì?
"Đúng vậy, vì hoa đăng!"
"Vậy chưởng quầy hẳn là cũng nói với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-quan-luc-cung-de-vuong-kieu-man-hoang-phi/412681/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.