Nếu Đoan vương phi cũng liền thôi, chuyện này không chừng trôi qua như vậy, cố tình cho tới bây giờ Long Vi không tính là chủ nhân tốt, bị liên lụy mạc danh kỳ diệu như vậy, cả người đều luống cuống như con thú con.
"Quân Hàn Tiêu, ngươi âm dương quái khí như vậy làm gì? Thế nào gân cốt lại không đúng à?" Long Vi đập mạnh chén trà muốn đưa cho hắn lên bàn, phát ra một tiếng vang thật mạnh.
Quân Hàn Tiêu cũng nổi giận: “Bổn vương chính là tâm tình không tốt bắt ngươi phát tiết, ngươi định làm gì?"
Long Vi tức giận đến hai mắt biến thành màu đen: “Lấy ta phát tiết? Hay cho Quân Hàn Tiêu ngươi, lấy một nữ nhân phát tiết cảm xúc, ngươi tính là anh hùng hảo hán gì!"
"Cho tới bây giờ bổn vương cũng chưa nói qua mình là anh hùng hảo hán!" Quân Hàn Tiêu lạnh lùng nhìn nàng, châm chọc cười: "Cũng không biết người nào là nữ nhân điên cố phải đuổi theo bổn vương về phủ, bây giờ còn thành Trắc phi của bổn vương, hửm?"
Long Vi bị người vạch vết sẹo, bỗng dưng sắc mặt biến đổi.
Mà ngoài cửa, Đoan vương phi biết được Vương gia về phủ, tính đi ra nghênh đón một chút vừa vặn nghe được hai người này nói chuyện, không khỏi ngạc nhiên.
Không phải Vương gia rất thích Long Vi sao? Không phải nữ nhân này là người dịu dàng hiền thục sao?
Hiện tại nàng nghe được đều là cái gì vậy!
"Long Trắc phi, ngươi thật to gan, dám giáp mặt chống đối Vương gia?"
Ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng nói làm cho hai người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-quan-luc-cung-de-vuong-kieu-man-hoang-phi/413067/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.