Càng đi ra ngoài, Phượng Thiển lại càng là mơ hồ.
Nơi này lớn như vậy, bốn phía đều là cây giống nhau, ai phân biệt được chỗ nào với chỗ nào?
Vừa mới bắt đầu, Phượng Thiển còn kiên trì không ngừng tìm nửa ngày, thậm chí xé không ít mảnh vải trên tay áo và vạt áo, buộc lên trên cây, lấy cái này đánh dấu đường. Nhưng nàng ở bên trong lung lay hơn nửa ngày, lại không tìm được đường ra ngoài.
Nơi này thật sự giống mê cung, bất luận đi như thế nào, như đều là quay quanh một chỗ.
Phượng Thiển không khỏi nghi hoặc, rốt cuộc là mỗi một cây đều lớn lên giống nhau, hay là nàng tiến vào trong Ngũ Hành bát quái trận?!
Ước chừng qua nửa canh giờ, mảnh vải quen thuộc lại lần nữa đập vào mi mắt, Phượng Thiển liền nổi giận.
Mắng vài tiếng, Phượng Thiển phát điên đặt mông ngồi xuống, hổn hển.
Bà nội nó, rốt cuộc người nào đáng chém ngàn đao dồn nàng ở chỗ này?!
Nếu thật muốn mạng nàng, trực tiếp chém còn không đơn giản sao? Mướn nhiều người như vậy dẫn nàng tới nơi này, chẳng lẽ chỉ là vì không lưu lại chứng cớ gì?!
Phượng Thiển cảm thấy không giống.
Cần phải nói nguyên nhân, nàng lại không thể nghĩ được.
Nhưng mà, nếu những người đó dám công khai hành động ở trong hoàng cung, vậy đã nói lên bọn họ nhất định có nội ứng ở xung quanh. Hơn nữa có năng lực chuẩn xác nắm bắt thời gian nàng đi từ cung Phượng Minh ra như vậy….
Nhất định trong cung Phượng Minh có nội ứng của bọn họ!
Ngự hoa viên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-quan-luc-cung-de-vuong-kieu-man-hoang-phi/413136/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.