Editor: Việt Quất
Beta: Anh Đào
"Rất đẹp!" Trần Nhung để trán dán sát với trán của Nghê Yến Quy.
Nghê Yến Quy hỏi lại anh: "Anh không ngại ư?"
Anh cười khẽ: "Xăm đẹp, người còn đẹp hơn."
Mặt cô hớn hở, chúi vào trong ngực anh: "Em nghỉ đây. Không ngủ trưa thật là mệt."
"Ừm." Trần Nhung nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tất cả đã quay trở lại quỹ đạo ban đầu. Qua một thời gian ngắn, cơ bụng của anh có thể coi như là thành quả của huấn luyện. Lại lựa chọn một thời cơ thích hợp rồi sẽ giải thích hình xăm của anh. Anh và cô tế thủy trường lưu*, nương tựa lẫn nhau.
*Tế thủy trường lưu: mang hàm nghĩa khe nhỏ sông dài, nước chảy nhỏ thì dòng sẽ dài, ý chỉ những việc làm đều đều, từng chút một không bao giờ ngừng.
*
Điểm cuối của xe bus là ở khu sinh hoạt của trường.
Nghê Yến Quy vẫy tay: "Huấn luyện viên Mao, anh Ôn, em về đây ạ."
Mao Thành Hồng nhìn Trần Nhung một cái.
Trần Nhung nhấc thùng lên, dường như hơi tốn sức.
Nhìn trạng thái của hai người, có vẻ như đã giải trừ được nguy cơ rồi. Mao Thành Hồng nói: "Đi đi."
Trần Nhung bê chiếc thùng qua ký túc xá nữ.
Nghê Yến Quy đưa một quả táo cho dì quản lý ký túc.
Dì quản lý ký túc nhận lấy, nói: "Dì nhận ra được đôi vợ chồng son hai đứa rồi, mỗi lần tạm biệt buổi tối đều ngoái đầu tám trăm lần."
Cuối tuần, ba người kia về quê.
Nghê Yến Quy cầm chìa khóa mở cửa: "Vào đi."
Trần Nhung thả chiếc thùng xuống. Anh khôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-son-duong-duoi-duoi-ho-ly/1473293/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.