Lúc này mẹ Tống cũng chú ý tới Thẩm Tử Dục, nhíu mày hỏi: “Cậu này là...”
“Dì, cậu ấy là bạn trai của An Kỳ.” Tiêu Tiêu nhẹ giọng nói ở bên tay của mẹ Tống.
Mẹ Tống sửng sốt một hồi, lập tức lên tiếng kinh ngạc: “Bạn trai hả?”
Tiếp theo đó bà không tin nhìn về phía Tống An Kỳ, vội vàng hỏi: “An Kỳ, cậu ấy là bạn trai của con à?”
Tống An Kỳ gật đầu: “Dạ, anh ấy là bạn trai của con anh ấy tên là Thẩm Tử Dục.”
“Tử Dục, đây là mẹ của em.” Tống An Kỳ chỉ vào mẹ Tống rồi nói với Thẩm Tử Dục.
“Con chào dì.” Thẩm Tử Dục lễ phép, có vẻ hơi câu nệ mà nói.
Phản ứng của mẹ Tống và ba Tống hoàn toàn khác biệt với nhau, bà bước nhanh đi lên trước mặt của Thẩm Tử Dục, tùy tiện đánh giá anh ta.
Mặc dù có chút không được tự nhiên, nhưng mà Thẩm Tử Dục vẫn duy trì nụ cười lịch sự.
Bởi vì có cái gọi là mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng thích, mẹ Tống cũng là như thế.
Ngũ quan thâm thúy tuấn tú, dáng người thẳng tắp, khí chất bất phàm, nói thật nếu như không phải An Kỳ nói đây là bạn trai của cô, một người làm mẹ giống như bà sao có thể tin tưởng được người đàn ông trước mắt chính là bạn trai của con gái mình được chứ.
Sau khi đánh giá xong một lượt, mẹ Tống khó nén được yêu thích trên mặt của mình: “Tử Dục, dì có thể gọi con như vậy không?”
Thẩm Tử Dục mỉm cười cười gật đầu: “Dạ được dì.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-vo-len-troi/633014/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.