Edit: Tịch Ngữ
“Tâm Nguyệt.” Lâm Tâm Nguyệt chuẩn bị ra khỏi trường đại học thì nghe phía sau có âm thanh trầm ổn kèm theo mừng rỡ gọi lại, Lâm Tâm Nguyệt phản xạ có điều kiện quay người lại, nhìn thấy người đằng sau liền kinh ngạc trợn to mắt khó tin, sau đó liền chuyển thành kinh hỉ.
“Thầy.” Nhìn rõ bóng dáng chín chắn đang tới gần, Lâm Tâm Nguyệt nở nụ cười ưu nhã mà chói mắt, ngay cả khóe mắt cũng tràn ngập vui sướng, vẻ mặt kích động khỏi phải nói.
“Tâm Nguyệt, đã lâu không gặp.” Người đàn ông phía sau Lâm Tâm Nguyệt khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, thoạt nhìn hơi gầy, nhưng hơi thở ôn hòa, hiền hậu khiến người ta cảm thấy dễ chịu, an tâm, khóe miệng luôn cười ấm áp, ánh mắt nhìn cô cũng mang theo vui sướng, kích động và đầy ý cười.
“Thầy, sao thầy ở đây?” Lâm Tâm Nguyệt kích động hỏi, vẻ mặt mang ý cười hào hứng.
“Em không cảm thấy chúng ta nên tìm một chỗ ngồi xuống sao? Hay em hi vọng đứng ở hành lang người qua kẻ lại nói chuyện phiếm với thầy?” Tống Mộ Thiên buồn cười nhìn cô sinh viên mình yêu thương nhất, lời nói mang theo sự nuông chiều.
Nghe lời Thầy đề nghị, Lâm Tâm Nguyệt mới sực nhớ mình đang ở đâu, nhìn vẻ mặt tò mò của những sinh viên trong trường, cô cúi đầu le lưỡi, ngẩng đầu lên mang theo nụ cười dịu dàng lại hào phóng: “Em nhớ gần đây có quán cà phê không tệ, Thầy, chúng ta đi đến đó há.”
“Được, em quyết định đi.” Tống Mộ Thiên bất đắc dĩ lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/suoi-am-trai-tim-anh/426281/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.