Lúc tứ chẩn* cho Thục Vương thì Xu Xu phải nhìn mặt hắn, đương nhiên không thể ngồi.
(*) Tứ chẩn: nhìn, nghe, hỏi, sờ trong Đông y
Nàng đứng dậy, trong thư phòng có một chậu than nóng nên Xu Xu vào nhà đã cởi bỏ áo choàng, nàng mặc một áo nhỏ vải gấm màu đinh hương khẽ cúi người.
Cúi như vậy vừa đúng đến mặt Thục Vương, ngón tay nhẹ nhàng chạm lên mí mắt hắn, đồng tử của hắn thật đen, tròng trắng mắt rõ ràng, nhìn sâu thăm thẳm, vừa lúc đối mắt với hắn, trong lòng Xu Xu căng thẳng.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm nàng, eo nàng thật mềm mại và ấm áp.
Nàng hơi hơi cúi người, bộ ngực phình lên, phần ngực của cô gái nhỏ đã bắt đầu trưởng thành.
Xu Xu nhẹ nhàng nhắm mắt giảm bớt cảm giác khẩn trương trong lòng, tiếp tục xem xét mắt Thục Vương.
Đôi mắt hắn rất đẹp, trong con ngươi có chút mạch máu.
Xu Xu lại nói nhỏ: “Vươn lưỡi ra cho ta nhìn.”
Phó Liễm Chi nghe lời đưa lưỡi ra, lông mi Xu Xu run rẩy, đầu lưỡi nàng còn có chút phấn nhẹ, nhưng lưỡi hắn thì khác, chỉ là màu hồng nhạt, lại trắng hơn của nàng rất nhiều, lưỡi hắn có chút màu không giống bình thường, đây chính là độc còn đọng trong máu.
Kiểm tra xong, Phó Liễm Chi thu đầu lưỡi liếm môi khô, ánh mắt sâu thẳm.
Khuôn mặt hắn tuấn mỹ, nhắm mắt suy nghĩ như vậy nhìn có chút tà khí, Xu Xu cũng nhìn thấy động tác liếm môi của hắn, vành tai nàng bỗng nhiên đỏ lên.
Xu Xu rời mắt, trong lòng loạn, thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/suoi-tien-cua-xu-nu/706655/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.