Ngô Cẩm Vinh cảm giác huyết áp mình tăng trở lại, tim đập mạnh và đầu đau âm ỉ. Mấy câu đầu tiên còn coi được, mặc dù ở tuổi này toàn làm theo bản năng và cảm xúc, nhưng mỗi chữ đều nhấn vào trọng tâm nên huyết áp anh tiếp nhận được chuyện đấy. Nhưng khúc sau là gì? Lôi Mặc Diễm, người đang ở nước ngoài vào làm chi!!!
Bây giờ mắng Linh Duyệt cút vẫn chưa hết giận nên anh muốn bóp cổ con gấu con này hỏi một chút: Cậu có biết mình đang nói gì không? Cậu có biết những lời đó sẽ mang đến bao nhiêu hậu quả nghiêm trọng không? Cậu thừa biết sức ảnh hưởng của Mặc Diễm cao bao nhiêu vì vậy chẳng phải muốn loạn thêm sao? !
Linh Duyệt lùi về sau mấy bước rồi ngồi xổm phía sau ghế sofa, cậu đã ấn xong 120[1], chỉ cần anh Vinh ngất xỉu một cái thì cậu sẽ bấm gọi ngay lập tức.
(Xoài: số cấp cứu bên TQ)
May mắn thay, tinh thần Ngô Cẩm Vinh vô cùng mạnh mẽ nên anh kiên cường sống tốt, bèn vịn vào ghế đẩu mà thở hổn hển.puddingvixoai.wordpress.com
Vài giây sau, Weibo Linh Duyệt bị oanh tạc vì chiều gió của toàn bộ bình luận đồng loạt thay đổi. Tên Mặc Diễm trực tiếp nhấn chìm Mộc Hiểu Nhã.
"Hahahaha thầy Mặc đang buộc phải xuất cảnh đó, thầy Mặc mau khen Linh Duyệt nào. Hôm nay thầy Mặc có biến thành cuồng ma điên cuồng khen cậu ấy không?"
"Thầy Mặc! Giúp @Mặc Diễm online, mau nhìn kìa! Linh Duyệt bảo cậu ấy thích anh đấy!"
"Tìm bạn trăm năm, thay anh Mặc tìm bạn trăm năm online!"
"Lầu trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-lua-hon/2362871/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.