"Đạo diễn, buổi tối tụi tôi ngủ như thế nào đây?" Linh Duyệt nhìn tủ áo chỉ có một cái chăn bông, "Dù tôi nằm trên đất cũng phải có cái gì đó để đắp chứ!"
Mặc Diễm nghiêm túc kéo Linh Duyệt ra ngoài: "Chúng ta đi mua sắm trước còn chuyện đó thì tối hai ta hãy bàn sau."
"Đến tối là muộn rồi, nếu bây giờ tụi mình không có mền thì đạo diễn vẫn có thể đi mua thêm."
"Chuyện đó không quan trọng, ăn uống mới là chuyện quan trọng nhất." Thầy Mặc thường ngày không thích ăn nay lại cảm thấy cực kỳ hứng thú với việc ăn cơm.
Linh Duyệt cứ vậy mà bị kéo đi.
Tổ đạo diễn: "..."puddingvixoai.wordpress.com
Với điệu bộ này của cậu ta thì cuối cùng chúng ta có nên đưa chăn mền cho hai người đó không? Hay là họ cứ vờ như không nghe thấy lời Linh Duyệt nói?
Sau khi Linh Duyệt đi ra ngoài, cậu dùng Baidu xem có siêu thị nào gần hay không. Cậu phát hiện ra siêu thị lớn gần đây nhất cũng xa khoảng ba ngàn mét, nếu cậu đón xe chẳng phải sẽ xài tiền sao? Linh Duyệt thấy một bà lão đang xách rau và trứng nên cậu mỉm cười chào hỏi: "Bà ơi, đống đồ này bà mua ở đâu vậy?"
Khuôn mặt của Linh Duyệt khi cười lên cực kỳ chết người, bà lão thấy cậu dễ nhìn lại còn khôn khéo bèn nhiệt tình chỉ đường, "Cậu đi ra khỏi tiểu khu này rồi rẽ trái, đi khoảng hai trăm mét nữa cậu sẽ thấy một ngã tư, sau khi đi hơn mười mấy mét nữa cậu sẽ thấy một khu chợ thực phẩm."puddingvixoai.wordpress.com
"Chỗ đó đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-lua-hon/2362910/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.