Đây là lần thứ hai Giang Tự Bạch đi vào khe núi trước mặt, hắn đang tính tắm rửa một chút cùng với giặt quần áo, khi chuẩn bị tắm, liền nghe thấy âm thanh rần rần quen thuộc, vừa ngẩng đầu, quả nhiên hắc long nhanh chóng lao về phía hắn, sau đó, giống như lần trước, nó nhanh chóng cuốn hắn tránh xa khỏi khe núi.
Quá bất ngờ, Giang Tự Bạch còn chưa kịp lấy quần áo.
Giang Tự Bạch: "......"
Hắc long dùng đuôi cuốn Giang Tự Bạch đi, đặt hắn ở trên tảng đá, nó đi tới trước mặt Giang Tự bạch, nhẹ nhàng ôm hắn vào trong ngực, vừa xoa vừa thấp giọng nói: "Tiểu khả ái, vừa rồi có phải bị dọa sợ rồi không?"
Hiện tại Giang Tự Bạch không có mặc quần áo, trên người còn bẩn hề hề, lại bị hắc long ôm trong ngực x.o.a n.ắ.n, hắn nhịn không được đỏ mặt, nhẹ nhàng đẩy đầu hắc long ra: "Ngươi đừng có cọ ta nữa."
Hắc long cảm nhận được kháng cự của tiểu sủng vật, nó hơi lùi về phía sau một chút, nhìn tiểu sủng vật rồi lẩm bẩm: "Xem ra phải đổi một chỗ ở khác, nơi này không an toàn, hơn nữa cũng không có nguồn nước mà ngươi thích."
Cái khe núi kia ở ngay bên cạnh vách núi, tiểu sủng vật thích nước như vậy, lỡ như có một ngày nào đó nó tới trễ, tiểu sủng vật bị ngã xuống thì phải làm sao đây."
Nhân loại cũng không có cánh.
Giang Tự Bạch đại khái có thể hiểu được ý của hắc long, hắc long có thể vừa trấn an hắn vừa lo lắng cho hắn, nhưng hắc long sẽ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-nhom-ac-long-chan-nuoi/1971310/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.