Bên trong phòng trị thương của Tạp Bội gia tộc, một nam nhân đứng trước giường bệnh, bàn tay tản ra vi quang, lăng không ấn xuống miệng vết thương trên bụng của Bố Tư.
Vết thương của Bố Tư lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy khép lại, không chỉ vết thương thể xác, ngay cả vết thương trên áo giáp Thủ Hộ giả cũng tốc độ cao khép lại, không bao lâu vết thương liền hoàn toàn biến mất.
- Thuộc hạ vô năng, làm phiện đại nhân ngài ra tay trị thương hộ tại hạ.
Bố Tư đứng dậy hành lễ nói.
Nam nhân kia thu về bàn tay, lạnh nhạt nói:
- Cái này cũng không trách ngươi, kiếm pháp của Minh Tú đã đạt cảnh giới cực cao, bên trong Thần thoại cấp không phải ai cũng ngăn được một kiếm của hắn. Chuyện này liền dừng ở đây, về sau chuyện này không liên quan gì đến ngươi, cũng không liên quan gì đến Tạp Bội gia tộc, cứ làm tốt chuyện của ngươi là được.
- Đại nhân. . . Ngài muốn đích thân ra tay sao?
Thân thể Bố Tư run lên, vội vàng hỏi.
Hắn quá rõ ràng người này đáng sợ thế nào, bên trong Tứ đại Thiên Vương thủ hộ Thủ Hộ giả liên minh, thanh danh Ẩn Sĩ không lớn như Động Thế cùng Huyết Vu, thế nhưng người biết đến hắn, đều biết người này so với Động Thế cùng Huyết Vu càng đáng sợ hơn.
- Làm tốt chuyện của ngươi đi.
Ẩn Sĩ nói.
- Vâng, đại nhân.
Bố Tư cúi đầu nghe lệnh.
Đưa Ẩn Sĩ ra khỏi cửa, vừa vặn gặp được Bách Lệ Nhi đến thăm hắn, Bách Lệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/660446/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.