Edit: Đào Sindy
Tuyết rơi liên tục hai ba ngày, cuối cùng cũng ngừng.
Dung Hà ngồi trên ghế nệm thêu chữ Phúc, lẳng lặng để Trưởng Công Chúa dò xét.
" Khách quý đến nhà, không biết Dung Bá gia đến vì chuyện gì?" Trà nóng trong tay Trưởng Công Chúa bốc hơi, bà ngồi đoan chính, hai má đỏ thẩm, cười lễ phép, nhưng không có ý thân cận.
" Hôm nay vãn bối đến, chỉ muốn thỉnh an điện hạ." Dung Hà nhấp một miếng trà, lá trà là loại trà hoàng cung chuyên dụng, hàng năm sản xuất không đến hai cân.
"Làm phiền Dung Bá gia rồi. " Trưởng Công Chúa cười nhạt một tiếng: "Bản cung rất tốt."
"Điện hạ phượng thể an khang, vãn bối cũng yên tâm. " Dung Hà để chén trà lên bàn: "Nghe nói loại trà này không tốt cho dạ dày, điện hạ ít uống thì tốt hơn."
Ánh mắt Trưởng Công Chúa lập tức trở nên sắc bén, ánh mắt của bà dừng lại trên người Dung Hà một lát, nụ cười trên mặt biến mất: "Dung Bá gia thật quan tâm người khác."
" Phụ mẫu vãn bối chết sớm, huynh trưởng đi sớm, không có người quan tâm vãn bối, nên vãn bối phải dưỡng thành tính biết quan tâm mọi người. " Dung Hà rủ mí mắt xuống, có chút cúi đầu, thái độ rất cung kính.
Trưởng Công Chúa thấy bộ dáng này của y, khẽ cười một tiếng: "Đều nói thích quan tâm người khác, tính tình trầm ổn, không biết Dung Bá gia có ổn không?"
Dung Hà ôm quyền với Trưởng Công Chúa: "Vãn bối tất nhiên tốt."
"Nói đi. " Trưởng Công Chúa nhàn nhạt nói: " Hôm nay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chinh-la-mot-co-nuong-nhu-the/2384702/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.