Editor: Đào Sindy
"Ninh Vương trời sinh tính bạo ngược, làm việc toàn bằng tâm ý, chuyện ta làm không theo ý hắn, liền có thù với hắn thôi. " Dung Hà cười cười: "Ta chỉ lo lắng thay bách tính Đại Nghiệp, tương lai nên làm thế nào cho phải?"
Ban Họa thở dài, trầm mặc một lúc lâu sau mới nói: " Tạ Uyển Dụ đang lấy lòng chúng ta, hay lấy lòng Thái Tử?"
Dung Hà duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng chặn lại nàng nhíu mày: "Vô luận nàng ta muốn làm gì, hiện tại phiền não vì chuyện đó thật không đáng."
Ban Họa nắm đầu ngón tay y, khẽ cười một tiếng: "Ta biết, chàng gần đây phải cẩn thận."
"Ừ."
Từ chuyện ám sát lần trước, Dung Hà an bài rất nhiều hộ vệ tại chủ viện, tất cả toàn bộ Hầu phủ đều tra rõ một lần, lật thuyền trong cống ngầm một lần, y không muốn phạm phải sai lầm lần hai.
Cuối tháng giêng, người một nhà Ninh Vương cuối cùng dọn ra khỏi cung, Vương Phủ đã chuẩn bị xong từ sớm, mặc dù trong lòng Ninh Vương không thoải mái, nhưng sau khi chuyển vào nhà mới, lại không thể không giả bộ như vui vẻ bừng bừng, bày rượu tiệc mời mời người khác đến làm khách trong phủ.
Làm cho Tưởng Lạc tức giận nhất là, Ban gia và Dung Hà vậy mà tìm một cái cớ, cũng không phái người đưa hạ lễ tới, đây tương đương với nói cho toàn bộ quyền quý Kinh Thành, quan hệ giữa phủ Thành An Hầu và Ban gia không tốt với hắn ta.
Nếu chỉ có hai nhà này cũng không sao, hết lần này tới lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chinh-la-mot-co-nuong-nhu-the/2384801/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.