Trên gương mặt của Redlichiida nở một nụ cười giống như trẻ thơ, Thần vẫn ưu ái cho hắn giống như trước đây, cho dù chính bản thân hắn đã làm trái nguyện vọng của Thần, cho dù suy nghĩ và ý chí của bản thân hắn nực cười đến cực điểm.
“Yasser!”
“Tới đây.”
Hắn nhìn về phía con trai mình, kéo hắn cùng đến vị trí của mình, ngang hàng quỳ xuống dưới đài của Thần.
Yasser quỳ gối dưới chân Thần nhưng lại đang nhìn phụ thân mình.
“Vua!”
Redlichiida lại nói: “Ở ngay tại đây, ta không còn là vua của ngươi nữa rồi.”
Trong nháy mắt giọng nói của Yasser đã trở nên nghẹn ngào, nước mắt không ngừng chảy xuống từ khóe mắt của hắn: “Phụ thân.”
Redlichiida hài lòng nở nụ cười, hai tay hắn nắm chặt vương miện ở trên đỉnh đầu từ từ nâng lên.
Sau đó hắn đội lên trên đầu của Yasser.
“Bắt đầu từ bây giờ!”
“Ngươi đã chính là vua rồi!”
“Vị vua trí tuệ thứ hai của nước Shinsai.”
Yasser khóc không thành tiếng, hai bờ vai cũng đang không ngừng run rẩy.
Hắn là con trai út của Redlichiida, một vương tử lớn lên được rất nhiều yêu thích và kỳ vọng, sự quan tâm và ưu ái của phụ thân giống như một ngọn núi lớn che mưa che gió cho hắn, làm cho hắn có dũng khí và sức mạnh để thực hiện tất cả ước mơ, làm cho hắn không hề sợ hãi trước bất cứ khó khăn nào.
Nhưng mà bây giờ.
Ngọn núi lớn này sắp sụp đổ.
Hắn có chút bất lực nói: “Không!”
“Ngươi mới là vua, ngươi mãi mãi là vua của Tam Diệp Nhân, là vua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chinh-la-than/454829/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.