Redlichiida nhìn ảnh phản chiếu trong nước, hiện ra một Tam Diệp Nhân nam tính cao lớn có giáp xương sẫm màu, ánh mắt kiên nghị mà uy nghiêm.
Tay hắn vuốt ve vương miện trên đầu, dường như muốn lấy nó xuống.
Đỉnh vương miện này không tự nhiên mà hình thành, cũng không được chế tạo ra, mà là sau khi Redlichiida trở thành vua trí tuệ, khống chế mũ giáp của mình mọc ra hình dáng vương miện, coi như là một phần giáp xương của hắn.
“Thần nói, vua phải mang vương miện.”
“Ngươi nói xem.”
“Tại sao vua phải mang vương miện?”
Vương hậu nhìn hình bóng của hắn: “Có lẽ vì vua hiển hách không giống với những người khác.”
“Nhưng mà.”
“Cảm thấy sau khi ngươi có được vương miện thì uy nghiêm hơn nhiều.”
Redlichiida gật đầu.
“Cho nên vương miện là dấu hiệu của vua, nhưng ngoại trừ dấu hiệu này ra thì không có bất kỳ điều gì đặc biệt khác.”
“Nhưng nếu bên trong vương miện có vương quyền trí tuệ cao nhất, đồng thời còn che giấu lời thề với thần linh.”
“Như vậy đỉnh vương miện này khác biệt hoàn toàn.”
“Hắn không chỉ là dấu hiệu của vua trí tuệ, còn là thứ tượng trưng giao ước vương quyền và thần quyền.”
Vương hậu lắc đầu: “Lại là lời thề!”
“Rốt cuộc vua và thần đã định ra lời thề như thế nào?”
Trên mặt Redlichiida lộ vẻ tươi vui: “Ta nói với thần, ta muốn ký kết lời thề mãi không thể quên cùng tất cả Tam Diệp Nhân, muốn khắc ghi tín ngưỡng với thần vào huyết mạch.”
“Lúc đó thần nói với ta.”
Bên trong đồng tử của hắn phản chiếu ánh sáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chinh-la-than/454843/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.