Ngay từ đầu, Phùng Niệm thật sự không nghĩ rõ ràng chuyện nam nữ bình đẳng này nói ra như thế nào, phải nói thời nhà Tần địa vị của nữ nhân cao hơn một số triều đại sau này, nhưng cũng không đủ để Chính ca đề cao một ý nghĩ như vậy được!
Phùng Niệm suy nghĩ một vòng, nhớ tới hai vầng sáng và kỹ năng nàng cho mượn.
> và >... Cái sau là đặc biệt tấn công nam nhân, sau khi treo lên có thể giáo dục cảm hóa một nhóm nam nhân thường ngày thất đức không xứng làm nam nhân, lúc mới bắt đầu hắn đã lấy lá bài nam nhân này cầm trong tay, dưới tiền đề này đoàn kết với nữ nhân quả thật rất lợi hại rồi.
Mặc dù có người tự nguyện ổn định trong nội trạch, nhưng có nhiều người khát vọng được giải phóng hơn, nhất là nữ nhân ở tầng dưới chót, xưa nay các nàng không phải là áo đến thì đưa tay cơm đến thì há miệng, chuyện gì các nàng cũng phải làm còn không thể đứng thẳng ở trước mặt nam nhân. Hiện tại có người nói các ngươi và các nam nhân đều giống nhau, bọn họ có thể làm các ngươi cũng có thể, vừa nghe điều này xong cảm thấy hoang đường, nhưng mà có người sẽ động lòng.
Người động lòng gia nhập vào trong đội ngũ quân khởi nghĩa, phát huy sở trường của mình mưu cầu được thân phận, sẽ lập tức kích thích đến những người khác đang đứng xem.
Nhất là quen biết, thấy nàng ta có thể, vì sao ta không được?
Kể từ đó, chẳng phải đội ngũ cũng lập tức lớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-co-mot-bay-hoa-thuy/1966707/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.