Editor: Đào Sindy
Đêm đó, rõ ràng Bùi Càn cảm nhận được cái gì gọi là khoái hoạt gấp đôi. Mỗi lần y đều cảm thấy thoải mái như bay lên, dựa vào phản hồi từ bên Phùng Niệm truyền đến, gia hỏa này còn lục lọi tìm tiết tấu, tìm điểm mẫn cảm, tìm phương pháp xử lý.
Quý phi nương nương ăn chay tám tháng suýt nữa thăng thiên tại chỗ.
Khó trách y có thể làm Hoàng đế, năng lực học tập và quan sát của tên này đều cực kỳ mạnh, đầu óc vô cùng thông minh.
Sau đó, hai người không lập tức thiếp đi mà còn ôm nhau nằm yên một lát. Phùng Niệm trêu chọc y, hỏi đồng cam cộng khổ còn không? Hoàng Thượng cảm thấy như thế nào? Làm nam nhân hay nữ nhân càng có tư vị?
Bùi Càn: ...
Nói thực ra hai người cùng một chỗ là đẹp nhất.
Bùi Càn nghĩ đến Quý phi mang hơn ba tháng hai người bọn họ cũng đã làm một lần, có thể do bận tâm đến bụng nên lúc ấy không đủ vị thế này. Nghĩ đến bụng, Bùi Càn không khỏi đưa tay sờ soạng: "Mới bao lâu vậy mà Quý phi đã về như cũ, giống như chưa từng sinh ấy."
"Ngồi suốt cả tháng trời, về lại cũng là điều đương nhiên."
"Ai nói? Trước kia trẫm thấy bộ dạng Mẫn phi sau khi sinh qua ba tháng cũng không trở về, vẫn là ái phi có tiết chế."
Phùng Niệm không mặt mũi nhận lời khen này, nói nàng quá tiết chế à: "Ít ai vừa sinh xong đã làm khổ mình."
"Đó chính là quyến rũ trời sinh, tốt như vậy, dạng này càng tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-co-mot-bay-hoa-thuy/1966895/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.