Lắc đầu, khép lại sách vở rồi đi đến trước giường, Phong Kỳ quyết định đi ngủ một lát, chờ chút nữa lại ôn tập tiếp.Cũng không cởi quần áo, cứ như vậy trực tiếp nằm lên trên giường..
.
.Tầng mây đen phủ thấp, xương khô đầy đất chồng chất thành núi.Mở mắt ra, mọi thứ trước mắt đều rất đỗi quen thuộc.Ngửi nhẹ, mùi hôi thối quen thuộc quanh quẩn ở chóp mũi, bỏ đi không được.
.
.
Ọe.Khá lắm, lại trở lại rồi!Chậm rãi đứng lên từ trong đống xương khô, Phong Kỳ ngắm nhìn bốn phía.Thế giới trong mơ khác biệt với hiện thực, vầng trăng với quầng sáng màu đỏ treo cao trên bầu trời, lộ ra mười phần quỷ dị.Thế giới bên dưới ánh trăng cũng đầy màu sắc huyền ảo.Vị trí phía tây bị bao phủ bởi sương mù dày đặc, phía đông có số lượng lớn Zombie đứng im lặng, phía nam là một dòng sông đen ngòm, còn phía bắc là một con đường phủ kín xương gãy, ven đường mọc đầy những cây hòe trụi lủi, không thể nhìn thấy điểm cuối.Ngay khi Phong Kỳ đang dò xét hoàn cảnh xung quanh, một tiếng gầm nhẹ đã hấp dẫn sự chú ý của hắn.Quay đầu nhìn lại , vẫn là zombie quen thuộc, lúc này đang chậm rãi đứng lên, há to miệng hướng về hắn.
.
.
Sau đó xoạc thẳng chân tại chỗ.Phong Kỳ:.
.
.Tất cả cảnh trong mơ đều bị thiết lập lại rồi?[ Bây giờ ngươi rất nghi hoặc, không hiểu tại sao mình lại lần nữa xuất hiện ở đây, thế là ngươi quyết định xử lý tên tiểu tử này trước, sau đó đi theo hướng đông, giết một trận long
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-danh-cap-dong-thoi-gian/457582/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.